Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 4 8, 2012

Có bình yên nào?

Hình ảnh
CÓ BÌNH YÊN NÀO? Có bình yên nào trong ta Khi yêu thương hóa thành sỏi đá Nhớ nhung chợt trở nên xa lạ Gọi tên nhau như những người dưng... Có bình yên nào trong lạnh lùng Khi vạt nắng hững hờ buông vào đêm lịm tắt Khi nhắm mắt, lặng nghe ngàn gió hát Vô cảm giữa sóng đời... Có bình yên nào còn nổi trôi Bởi tâm khảm đã khắc vào quên lãng Ước cho đời một chút thôi: khoảng lặng Đá sỏi nào biết yêu thương?

Bão lòng II

Hình ảnh
BÃO LÒNG II Lòng ai nổi bão vì đâu? Cho thuyền tình cũng dãi dầu, chông chênh! Giữa biển nước rộng mông mênh Ta là con sóng gập ghềnh nhỏ nhoi Giữa sa mạc của cuộc đời Ta là hạt cát mà thôi! Lòng buồn Cứ rơi những giọt sầu buông Cho vần thơ lại trào tuôn u hoài Giữa yêu thương, ta lạc loài Giữa nhung nhớ ta mãi hoài đau thương... Bão lòng cuốn những vấn vương Trả về quá khứ mộng thường đời ta...

Mộng tình

Hình ảnh
MỘNG TÌNH Gửi vào thơ một góc tình Bằng lăng nở rộ bóng hình yêu thương Màu chung thủy, màu vấn vương Ai ngơ ngẩn tấu khúc vô thường cho ai? Yêu nhau mơ giấc bồng lai Tình chàng ý thiếp mộng đài trọn duyên Thương thay cho những diệu huyền Tình nào chẳng có nợ duyên bẽ bàng? Mộng nào chẳng có nát tan? Cho màu chung thủy chợt tàn chợt phai...

Biển trăng

Hình ảnh
BIỂN TRĂNG Soi mình thương biển cô đơn Ai ơi sao cứ trách hờn sóng xô? Thuyền kia đã cập bến bờ Vì đâu con nước ngẩn ngơ Giữa trời Trăng trên cao mãi đơn côi Một mình lặng ngắm cuộc đời tha hương Thở dài cho những vấn vương Phả vào đêm giọt sầu buông hững hờ... Biển - trăng tình ấy nên thơ Trăng kia lặn mất ơ hờ biển đau Biển nay cũng đã dãi dầu Để rồi biển cạn phai màu vì trăng...

Nếu ngày mai anh đi mất

Hình ảnh
NẾU NGÀY MAI ANH ĐI MẤT Nếu ngày mai anh đi mất Em sẽ khóc thương thật nhiều Vì tình yêu là rất thật Vị đắng cũng lắm cô liêu Nếu ngày mai anh đi mất Xin đừng để lại nhớ nhung Hãy mang theo những lạnh lùng Cùng bước về nơi hạnh phúc Nếu ngày mai anh đi mất Lầu thơ chắc sẽ buồn thiu Gió kia cũng sẽ hắt hiu Nhớ vòng tay ôm ngày cũ Nếu ngày mai anh đi mất Em sẽ chẳng kiếm tìm đâu Nếu yêu thương đã nhạt màu Em đành một mình ôm mộng

Ai buông rơi những giọt sầu?

Hình ảnh
AI BUÔNG RƠI NHỮNG GIỌT SẦU? Ai buông rơi những giọt sầu? Cho ta nhặt lấy nhuộm màu yêu thương Chợt nghe cơn gió vấn vương Hát ru một khúc vô thường gửi ai?... Lệ kia ướt đẫm trang đài Sầu thương ôm mộng canh dài hàng đêm Xót xa cho khóe môi mềm Nụ cười chẳng đặng vẹn nguyên nữa rồi... Trách những con sóng cuộc đời Gập ghềnh nên nỗi rã rời lòng ta Buông yêu thương đã phai nhòa Ta về hát khúc phôi pha đời mình...

Gửi thu

Hình ảnh
GỬI THU Nhớ thu lòng lại buồn tênh Thương con nước mãi gập ghềnh nổi trôi Gửi thu điệu nhạc ru hời Lá mùa xao xác lỡ rơi nhẹ nhàng... Bây giờ hạ mới chớm sang Bao chừ ta được cùng nàng thu vui? Giữa xô bồ con sóng đời Nụ cười cũng chợt rã rời bởi đâu? Thương thu, thơ cũng âu sầu Gió mùa tan tác, nhạt màu thu qua...

Tự tình hạ tháng tư

Hình ảnh
TỰ TÌNH HẠ THÁNG TƯ (Hà Nội, ngày 13/4/2012) Hạ sang rồi sao ta cứ lạnh căm? Con tim vẫn run lên trong từng uất nghẹn Mỗi lần vọng lại bên tai ngày xưa lời thề hẹn Là thêm một lần nước mắt chảy vào trong… Thế là hai ta đã bước ngược dòng Yêu thương ngọt ngào giờ chỉ là quá khứ Ước mơ, niềm tin giờ chỉ là nát cũ Người vứt thẳng vào lãng quên… Ở nơi đó chắc Người rất bình yên Và hạnh phúc bên cô gái ấy Tình yêu của chúng mình nhạt mờ là vậy Chớp mắt thôi, đã tan biến như chưa từng có trên đời… Ở nơi đó chắc Người luôn vui cười Bởi kề bên có sự trẻ trung, sôi nổi Không như tình mình, chẳng hề có sóng trỗi Bình lặng quá, cũng dễ chán, phải không? Bây giờ ta buông, để vá vết thương lòng Đang rỉ máu từng đêm tê tái Trò chơi này mang quá nhiều ngang trái Đáng lẽ Người, đừng kéo ta tham gia… À mà không, đáng lẽ phải chính ta Đừng rộng mở con tim thuở cũ Có lẽ giờ sẽ không ôm héo rũ Để hận Người 1 tiếng phụ tình nhau… Thôi thì thôi, yêu cũng đã nhạt màu Lãng quên Người như chưa từng yêu, n

Nếu biết trước...

Hình ảnh
NẾU BIẾT TRƯỚC... (Hà Nội, ngày 13/4/2012) Nếu biết tình yêu anh dành cho em Chỉ là một trò chơi không hơn không kém… Nếu biết con tim em, anh dùng làm bóng ném Để thỏa mãn niềm vui tuổi trẻ của riêng mình… Nếu biết anh không trọng chữ chung tình Và nói lời yêu rất đầu môi chót lưỡi Nếu biết lòng anh dành cho em chỉ là giả dối Để anh có cớ vỗ ngực với đời… Nếu biết yêu anh, sẽ đánh mất nụ cười Vỡ niềm tin và nát tan ước vọng Nếu biết yêu anh, đánh đổi bao mơ mộng Để mua về những tủi nhục, đớn đau… Nếu biết yêu anh, giờ phải chuốc âu sầu Trở thành một trò cười cho anh và cô ấy Nếu biết yêu anh, đời sẽ hài như vậy Thì anh ạ… nếu được làm lại, em vẫn sẽ yêu!!! Em đã yêu anh, yêu thật nhiều! Chưa một lần đòi hỏi mình phải được cái này hay phải có cái khác Mặc dù đã bao lần lo cuộc đời chua chát Em vẫn cứ yêu bằng trọn vẹn trái tim mình. Trong vở kịch cuộc đời, Em hoàn thành vai diễn chung tình Còn anh, cũng đạt lắm vai người phụ bạc Hạ màn rồi, ta lại về làm con người khác Nhớ tới nha

Tự tình...

Hình ảnh
TỰ TÌNH Nghe người buông tiếng thở than Mà sao đêm cũng hoang tàn cô liêu? Trách sao cứ yêu thật nhiều Để đau khổ để liêu xiêu tâm hồn? Chữ tình mấy ai vẹn tròn? Dẫu chung thủy, dẫu sắt son, cùng nhòa... Bởi duyên, bởi phận mà ra! Không duyên, không phận, nên ta mất mình! Nghe ai hát khúc tự tình Gởi thương nhớ về bóng hình mờ xa... Nhưng, có hay chăng người ta Chẳng lưu luyến Chẳng mặn mà. Lòng đau Lệ rơi trên khóe mi sầu Giăng đầy hờn tủi đượm màu bi ai... Tự mình nghe mình thở dài...

Bâng khuâng...

Hình ảnh
BÂNG KHUÂNG Bâng khuâng tự vấn lòng mình Vì sao mãi giữ bóng hình người ta? Vì sao không nỡ buông ra? Vì sao tự buộc xót xa làm gì? Bâng khuâng hai chữ biệt ly Yêu, thương bỏ lại bởi vì do đâu? Có ai muốn mua nỗi đau? Có ai xin nhận một màu tang thương? Bâng khuâng giữa ngã ba đường Ngã về trên lối tư tương ngày nào Ngã sẽ chẳng có ngọt ngào Nhưng cho ta biết dạt dào tự do... Bâng khuâng gửi trả vần thơ Ta về trên lối hững hờ riêng ta...

Trả nợ

Hình ảnh
TRẢ NỢ Đưa tay hứng giọt thinh không Gói cùng nỗi nhớ trong lòng... trao ai? Ngậm ngùi tiếc những tàn phai Tan theo bão tố bi - hài đời ta! Dẫu yêu lắm Dẫu mặn mà Cũng đơn giản chỉ như là thoảng qua... Thôi đành nuốt lệ mà xa Ai kêu kiếp trước cho ta nợ người? Đành thế, tạ lỗi nụ cười Dấu yêu xin trả tinh khôi ngày nào...

Quên

Hình ảnh
QUÊN... Vọng tình nhớ lại ngày xưa Khi hai đứa vẫn còn chưa xa rời... Em yêu biết mấy nụ cười Bàn tay, ánh mắt, bờ môi... ngọt ngào Em thương chẳng biết kể sao Luôn cầu hạnh phúc mận đào với anh! Bây giờ đã héo ngày xanh Mình chia đôi ngả: em - anh ngược đường... Bây giờ chia cách yêu thương Em về ôm mối vấn vương một mình Nhờ trăng giữ hộ bóng hình Để sầu lệ khỏi vì tình mà rơi... Nhờ gió hát điệu ru hời Cho em yên giấc mỉm cười quên anh! Quên kỷ niệm Quên chân thành Quên cả những giấc mơ xanh xưa rồi... Quên đi bao cái sự đời Ngổn ngang, phụ bạc bởi Người phong lưu Quên hết cả những phiền ưu...

Ngược lại với YÊU,

Hình ảnh
Hôm nay, vô tình đọc được bài viết này trên Văn Đàn: Một giáo sư đang giảng về “tiểu thuyết” ở một lớp học của các nhà văn trẻ, giáo sư bỗng dừng lại hỏi các học viên: - Ngược lại với yêu là gì? - Ghét ạ! Giáo sư đi đi, lại lại, trầm ngâm, ông bỏ giáo trình xuống bàn và nói: - Thế này nhé: Ví như anh đang yêu, sau đó chia tay! 50 năm sau anh 70 tuổi, tình cờ gặp lại người cũ trong một chiều đi dạo. Lúc đó bà nọ chằm chằm nhìn anh và nói: “Ông A ơi tôi ghét ông!”. Nếu tình tiết xảy ra đúng như vậy, anh phải mừng cho bản thân mình! - Vì sao? - Vì anh là người may mắn mới có người ghét anh hàng nửa thế kỷ. - May mắn gì ! - Anh nghĩ kỹ xem, ghét cũng cuốn hút tình cảm như yêu như thương, tức là tình cảm của ai đó vẫn nghĩ về anh. Có người ghét anh 50 năm, tức là vẫn nghĩ về anh 50 năm, là hiếm có đấy! Anh may mắn không nào? Điều đáng sợ là khi anh gặp lại người cũ, anh hỏi: “Bà B ơi có nhớ tôi không?”. Người nọ đứng đực ra nhìn anh và nói: “Thưa ông, tôi nom ông hơi quen quen,

Bão lòng I

Hình ảnh
BÃO LÒNG I Dâng trào ngọn sóng trong lòng Bão kia ào tới chênh chông một đời! Ai bảo cứ vui là cười? Nụ cười rơi nửa bởi người phụ ta... Đêm lạnh tê tái xót xa Tịch liêu một cõi phôi pha nhạt nhòa Vẳng nghe tiêu khúc ngân nga Hòa sầu cầm thành điệu ca oán hờn... Xót thay thân phận héo mòn Nổi trôi sóng nước vẫn còn thủy chung Lục bình giữ mãi một lòng Mang màu tím biếc giữa mông mênh trời... Chỉ là bão đã nổi rồi Lòng kia cũng dậy sóng đời đa đoan Lục bình cánh đã rã tàn Sao còn tím biếc mênh mang màu buồn?...

Hỏi, để trả lời thinh không!

Hình ảnh
HỎI, ĐỂ TRẢ LỜI THINH KHÔNG Đêm khuya đượm thắm màu buồn Buông mình trải nỗi oán hờn về đâu? Sao mãi chuốc niềm sầu đau? Để tình bi lụy hoang lầu tịch liêu... Hỏi trăng rớt xuống sông Kiều Sóng kia có nhặt bóng chiều cho ta? Hỏi mây úa trắng phôi pha Sao không nhuộm màu mặn mà ngày xưa? Hỏi gió có gặp cơn mưa Mang về xoa dịu nắng mùa hạ sang? Hỏi heo may đã tàn hoang Bao giờ mới đến thu vàng mà bay? Hỏi chiếc lá vừa rời cây Có thương cành cũ héo gầy mỏi trông? Hỏi, để trả lời thinh không Sao đêm lại khiến cõi lòng ngổn ngang? Bao giờ ta mới nhẹ nhàng Bỏ quên tình ái xốn xang? Mỉm cười Bước lên giẫm nát sự đời Ta mạnh mẽ ngạo nghễ cười cho ta... Đời, cũng chỉ thế, thôi mà!

Quy luật cuộc đời: Vòng xoáy ốc!

Hình ảnh
Hôm nay, tôi có một buổi trò chuyện khá thú vị với sếp tôi - Một người thành đạt, tài giỏi và có những cái nhìn rất đáng để những kẻ còn non kém như tôi học hỏi. Qua cuộc nói chuyện này, tôi vỡ ra được nhiều điều trong cuộc sống. Và câu tâm đắc nhất, tôi ghi nhớ trong lòng: Ở đời, muốn vươn lên phải nắm được quy luật cuộc sống: Đó là quy luật vòng xoáy ốc! Bất kể là cuộc sống, tình yêu, kinh doanh... tất cả đều diễn theo quy luật đó. Mà người đời cũng hay ví von như: sự thăng trầm của cuộc sống, biểu đồ hình sin, lúc lên voi khi xuống chó... Để thấy rằng, bất kể ai đã sinh ra là một con người cũng đều sẽ phải trải qua đầy đủ cung bậc của cuộc sống: Hạnh phúc, đau khổ, ngọt ngào, đắng cay, hãnh diện, tủi nhục... Một kẻ tự vỗ ngực với đời rằng, tôi làm chủ được cuộc đời mình chỉ là một kẻ thiển cận và thất bại. Bởi anh ta chưa vấp váp, chưa đủ trải nghiệm mới tự mãn vỗ ngực như thế. Và kẻ như thế, trong con mắt nhìn của một người trải nghiệm và thành đạt, chỉ là một kẻ

Đời ạ, hài vừa thôi!

Hình ảnh
Chiều phai buông những tái tê Mỉm cười chát đắng ê chề cho ai? Đời, cũng có lắm kịch hài Người, cũng lắm kẻ nhận vai diễn tuồng... Nói thật lòng nhé, ai cũng biết đời đã vốn là tấn hài kịch rồi. Nhưng mà, hài ít thôi cho thiên hạ còn thở! Có ai như tôi không? Bị người ta cướp lấy người yêu, hạnh phúc. Xong rồi, khi tôi bỏ cuộc, tôi chấp nhận là kẻ thua, là kẻ hèn nhát buông tay thì hết người ta, đến bạn người ta, rồi đến chị của người ta, lần lượt nhảy vào đời tôi la ó, những ngôn từ trẻ con, rỗng tuếch. Tôi chả đáp lời, vì tôi có đáp, liệu họ có đủ trình độ mà hiểu? Nói chuyện với một kẻ ngốc thì mình cũng tự biến thành kẻ ngốc. Nên biết thân biết phận, tôi im. Hài tập 2, khi tôi im, tôi liệt họ vào danh sách đen, tôi thay đổi tất cả nguồn liên lạc của tôi từ số ĐT, nick YM tới blog. Họ tìm kiếm tôi ko được, họ không biết tôi sống chết ra sao. Họ quay sang... quấy nhiễu bạn bè tôi. Ơ, cái vụ này hay thật, lạ số 1 ở đời đấy đời ạ! Một đằng, họ khoe ra là 2 người kia yêu

Buông

Hình ảnh
BUÔNG Buông tiếng thở dài cho đời Khi niềm đau ấy rã rời, vì ai? Buông yêu dấu đã tàn phai Dẫu sao ta cũng trọn vai chung tình! Buông để quên một bóng hình Ta về ôm mộng một mình với ta. Buông nụ cười lẫn xót xa Đời dăm bảy loại, bốn ba kiểu đời! Buông dang dở vần thơ rơi Cho chân nhẹ bước quên lời thề xưa... Buông thôi nhé, nước mắt mưa Tạ từ lỗi hẹn với mùa yêu thương...

Cách trỏ domain về blogger

Hình ảnh
10 - 10 - 2012 k hi phát triển blogspot đến một giới hạn nào đó, nếu blog phát triển tốt chắc chắn bạn sẽ nghĩ đến việc mua domain riêng cho nó để có một website với domain chuyên nghiệp và dễ nhớ hơn. Việc trỏ tên miền về blogspot với tên miền do mắt bão quản lý gặp nhiều khó khăn hơn 1 chút so với việc trỏ tên miền do godady quản lý. Bài viết này  sẽ giúp các bạn  trỏ domain về blogger. 1   Đăng nhập quản trị blog và click "Cài Đặt". c  Click "Thêm tên miền tùy chỉnh" 3   Click "Chuyển sang cài đặt nâng cao." 4 Ghi tên miền mà bạn đã mua, hoặc tên miền cấp 2 vào Nếu là Subdomail thì viết dạng abc. tênmiencuaban.com ghi chú Còn nếu    là tên miền cấp 1 của bạn thì viết là "www.tenmiencuaban.com" Lưu ý Viết vào đây Phần màu cam này chỉ làm khi bạn trỏ tên miền chính nhé. Với subdomain thì không làm :D 5   Truy cập vào panel quản trị tên miền của bạn

Trách thơ...

Hình ảnh
TRÁCH THƠ... Vì thơ tấu khúc bi sầu Lòng ta cũng thấy: chợt đau, chợt buồn... Trách nàng thơ cứ nỡ buông Lời nào ai oán, vấn vương làm gì? Cuộc đời lắm nỗi thị phi Nên tình dang dở mấy khi vẹn tròn? Đượm sầu ngân tiếng nỉ non Mượn thơ cho gửi tâm hồn đa đoan... Lời thơ có lúc bẽ bàng Vì trăn trở, vì hoang mang, vì đời... Lời thơ có lúc gãy rời Vì yêu nhớ, vì hận người phụ ta... Lời thơ có lúc xót xa Vì tủi phận, vì phôi pha... Đành rằng, Có thơ bầu bạn đêm trăng Lòng ta cũng khỏi nhập nhằng, chênh vênh Thương cho con nước lênh đênh Như hồn ta mãi buồn tênh vì đời... Đành rằng nhờ áng thơ rơi Mà ta cũng được mỉm cười bình yên... Vãn trách thơ chẳng ngủ quên Nỡ buông bao tiếng buồn phiền đời ta...

Xin thơ...

Hình ảnh
XIN THƠ... Thơ nào có tội gì đâu? Mà sao ai oán, sầu đau hỡi Người? Để cho ướt sũng trang đời Để thơ cũng nhạt tiếng cười... mà thương!!! Đành rằng có những vấn vương, Đành rằng lỗi hẹn mùa sương mất rồi! Chỉ xin thơ đừng nỡ rơi Phím đau, phím nhớ... gõ lời: Lãng quên! Cho xua tan hết muộn phiền Cho cơn gió lại dịu hiền.. đẩy đưa Cho tinh nghịch những cơn mưa Gọi về vạt nắng đọng mùa dấu yêu Cho quên khoảnh khắc ráng chiều!!! Hỏi Người bên bến tịch liêu, có buồn?

Khúc tương tư

Hình ảnh
KHÚC TƯƠNG TƯ Ngõ nhỏ đìu hiu tiếng thở than Con trăng côi cút giữa canh tàn Lệ hoen má thắm vì yêu hận Sầu đọng môi hồng bởi ly tan Gác trọ tịch liêu chợt dậy sóng Lầu hoang cô quạnh khẽ dâng tràn Du dương, ai oán, tương tư vọng Văng vẳng tình ca khúc Điệp Lan

Lệ tư tương

Hình ảnh
LỆ TƯ TƯƠNG Trời se duyên kết sợi tơ vương Sao nỡ chia ly mấy nẻo đường Lưu luyến ta về ôm nỗi nhớ Lạnh lùng người bước buông yêu thương Lạc dòng con nước sầu cô lẻ Lạ bến thuyền nan xót đoạn trường Mộng vỡ thôi đành cười giã biệt Gạt đi giọt đắng lệ tư tương

Bỗng dưng muốn được khóc

Hình ảnh
Tự nhiên hôm nay, tôi muốn khóc!!! Cũng không hiểu sao tôi lại có ý muốn ấy vào lúc này. Chỉ là bỗng dưng muốn được khóc, được xả ra tất cả những dồn nén trong lòng. Mặc dù chẳng biết tôi đang dồn nén cái gì??? Khóc vì nhớ Người ư? Hình như cũng có nhớ thật đấy! Nhưng không nhiều đến mức phải khóc đâu! Khóc vì cay đắng khi bị Người phản bội ư? Hình như cũng có thấy đau thật đấy! Nhưng không quằn quại, tức tưởi như thời gian ban đầu cách đây 2 tháng dâu! Vậy thì muốn khóc, vì cái gì? Hình như, vì tôi đã quá kìm nén chính mình, không cho mình khóc, không cho mình buồn, không cho mình đau khổ, nên đến một giới hạn nào đó, tự nhiên nó sẽ tuôn trào cho nhẹ bớt đi thì phải? Hay là vì, tôi đang tự lừa dối chính mình như mọi người vẫn nói? Tự lừa dối rằng tôi mạnh mẽ? Tự lừa dối rằng đối với tôi, Người chẳng là gì hết, không có Người cuộc sống của tôi vẫn rất tốt? Tôi chỉ biết, có một thứ gì đó, cứ dâng trào lên, nghẹn lại nơi cổ họng và cứ thế, nước mắt tuôn ra. Tôi khóc, mà