Chiều phai buông những tái tê Mỉm cười chát đắng ê chề cho ai? Đời, cũng có lắm kịch hài Người, cũng lắm kẻ nhận vai diễn tuồng... Nói thật lòng nhé, ai cũng biết đời đã vốn là tấn hài kịch rồi. Nhưng mà, hài ít thôi cho thiên hạ còn thở! Có ai như tôi không? Bị người ta cướp lấy người yêu, hạnh phúc. Xong rồi, khi tôi bỏ cuộc, tôi chấp nhận là kẻ thua, là kẻ hèn nhát buông tay thì hết người ta, đến bạn người ta, rồi đến chị của người ta, lần lượt nhảy vào đời tôi la ó, những ngôn từ trẻ con, rỗng tuếch. Tôi chả đáp lời, vì tôi có đáp, liệu họ có đủ trình độ mà hiểu? Nói chuyện với một kẻ ngốc thì mình cũng tự biến thành kẻ ngốc. Nên biết thân biết phận, tôi im. Hài tập 2, khi tôi im, tôi liệt họ vào danh sách đen, tôi thay đổi tất cả nguồn liên lạc của tôi từ số ĐT, nick YM tới blog. Họ tìm kiếm tôi ko được, họ không biết tôi sống chết ra sao. Họ quay sang... quấy nhiễu bạn bè tôi. Ơ, cái vụ này hay thật, lạ số 1 ở đời đấy đời ạ! Một đằng, họ khoe ra là 2 người kia yêu