Hoàng thượng băng hà, hoàng thượng vạn tuế (Le Roi est mort, vive le Roi!)
Fb. Từ Thức| V ài ý nghĩ vớ vẩn trước ngày đại tang: -Thông cáo nhà nước viết, giữa hai giòng lệ: ông chủ tịch nước “ mắc bệnh hiểm nghèo, dù được các bác sĩ hết lòng cứu chữa, lãnh đạo Đảng, nhà nước hết sức quan tâm, tạo điều kiện, nhưng không qua khỏi “. Các đồng chí khác nên rút kinh nghiệm, khi thấy lãnh đạo Đảng hết sức quan tâm, nên ghi chỗ trước ở nhà thương Nhật Bản. Nhất là làm di chúc, để lại của cải đã vồ được trong suốt cuộc đời vất vả làm đầy tớ dân. -Ông Quang ghi trong lý lịch: “vô tôn giáo”, nhưng cuối đời, ông xì xụp cầu xin Phật hăng say. Hoặc ông nói láo với Đảng, hoặc ông xạo với Phật. Nói láo với Đảng có nguy cơ mất mạng khi còn sống (mặc dù Đảng là tổ sư nghề nói láo). Xạo với Phật, sẽ khó ăn nói khi về bên kia thế giới. -Cả nước có vẻ hả hê khi nghe tin chủ tịch băng hà. Ở cái xứ có vạn ngày buồn, có một ngày vui, người ta tìm mọi cơ hội để vui. Không vui được với trái banh, đành vui nghe tin chủ tịch lià đời. -Ông Quang chỉ là vua không ngai, chủ