Tháng Tư - Gom nắng Sài Gòn gửi người đi xa
Tháng Tư ơi! Trôi chậm lại chút thôi. Để em nếm hết vị đắng chát của mận đầu mùa, cái dễ vỡ của hạt mưa đầu hạ, cái lắng đọng trong tim một người biết yêu lần đầu! Nhiều lúc em vẫn tự hỏi mình, chẳng biết định mệnh nào đưa chúng ta đến đặt cạnh nhau một đoạn đường rồi lại đẩy em và anh xa nhau mãi? Tình cờ gặp anh, quen anh, rồi thầm thương một người con trai có giọng hiền hiền, ấm áp ấy từ khi nào chẳng rõ! Được đi cạnh anh trong cuộc đời, em luôn cảm ơn may mắn nào đó đã mỉm cười với em, thật tuyệt khi yêu một người và được ở cạnh người ấy, với em, đơn giản vậy thôi! Anh nắm tay em đi qua những ngày mùa xuân ngập tràn nắng ấm, ngày ấy, em yêu anh, yêu tất cả những gì xung quanh, yêu trời Sài Gòn lộng gió, yêu những con đường đêm thêng thang tấp nập, em nghe cả tiếng gió về reo vui trên từng cành cây kẽ lá, hạnh phúc ngắm nhìn bầy chim non ríu rít ngoài cửa sổ mỗi sớm mai thức dậy… Có anh, cuộc sống của em trở nên vui tươi, rực rỡ những gam màu hạnh phúc, thổi bay nh