Suy Nghĩ Cuối Tuần: Thay Thế
Một người bạn nói với tôi rằng: "Cuộc đời có thể có thứ tình cảm không thể thay thế, nhưng không có ai là không thể thay thế". Tôi đã ngẫm nghĩ, và cảm thấy là nó đúng, ở thời điểm nghe câu nói ấy, để tự an ủi lòng mình rằng, đôi khi, cần quên đi một ai đó, một cách dũng cảm nhất, có thể, để tâm hồn an nhiên hơn, hoặc vô cảm hơn. Khi thời gian qua đi, tôi nhận ra, không có vết thương nào là không thể liền da. Ảnh: internet Nhưng sau một thời gian , khi trải qua những giây phút chiêm nghiệm, tôi lại nhận ra rằng, có những khoảnh khắc tôi nhớ một ai đó da diết. Chỉ có một ước mong mãnh liệt là chính người ấy - đúng, chính người ấy, chứ không phải một ai khác, đến ngồi vào chiếc ghế ấy, chạm tay vào những ly tách ấy, nói cùng tôi những câu chuyện không đầu không cuối ấy, hay đơn giản chỉ là im lặng và cùng nhau ngắm phố phường. Tôi đã hòng tìm kiếm những cảm giác tương tự ở những người khác, nhưng nhận lại, chỉ là sự trống rỗng. Trống rỗng đến tuyệt vọng