TÁO ĐI XE BUÝT
Đã quá hăm ba Táo mới về Ngọc Hoàng giận quá, hỏi: Táo kia! Đi đâu chừ mới lên chầu, hử? Đừng có lòng vòng, nói thử nghe. * - Kính cẩn xin tâu với Ngọc Hoàng Bởi vì Táo sợ . . . nát như tương Xe cộ dưới trần nay ớn lắm Lạng quạng không còn một cái xương! * Táo phải ráng chờ xe buýt mẫu Chờ hoài mỏi cổ chẳng thấy đâu Cách chừng một tiếng xe mò tới Chật cứng như nêm. . . lúc nhúc đầu. * Xe nào người cũng đông như kiến Tội nghiệp thân già, đâu dám lên Sợ như cục thịt trong nồi lẩu Hầm mãi trên xe . . . cũng phải mềm! * Ba ngày chờ mãi . . . đành liều mạng Nhắm mắt lên xe buýt . . .chầu trời Bây giớ thân Táo . . . như mền rách Sớ tấu giờ đây nát tả tơi! * Dưới trần đang loạn vì xe máy Xe buýt thì như xe . . . "bít" hơi Ngọc Hoàng cứ xuống đi cho biết Đi một lần thôi . . . sẽ nhớ