Đông Này, Tớ Không Bên Cậu…
Hà Nội những ngày này trở rét, những cơn gió se lạnh vào mỗi buổi sáng sớm, những chiếc áo khoác nhẹ được mang ra khỏi hòm quần áo… Vậy là đông lại về và mùa đông này cậu và tớ không ở bên nhau. Tớ và cậu đã cùng nhau đi qua bao nhiêu mùa đông rồi nhỉ? Từ những ngày còn bé xíu, hình ảnh cậu trong tớ là thằng bé hàng xóm luôn chạy sang nhà tớ chỉ để hỏi: “Nhà bác ăn cơm chưa ạ?” Rồi lại chạy về và mất hút luôn. Đoạn đường ấy là những câu chuyện, là sự vô tư của những đứa trẻ. Ảnh: internet Những tối mùa đông, khi tớ cuộn tròn trong chiếc chăn lười biếng nằmxem tivi thì thế nào cậu cũng sang, trên tay là củ khoai hay nắm ngô rang. Sớm lạnh mùa đông, tớ và cậu lại cùng đến trường trong những bộ quần áo nặng nề mà mẹ đã trang bị cho. Mùa đông với tớ những ngày ấy luôn có cậu… Khi lớn lên, quãng đường đến trường của hai đứa cũng xa hơn, mùa đông vì vậy cũng nhiều điều đáng nhớ hơn. Nếu những ngày hè tớ kiên quyết phải tự đi xe đến trường, thì đông đến tớ nhất định