Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 3 22, 2009

Ly và nước

Hình ảnh
Ly nói: "Tôi cô quạnh quá, tôi cần Nước, cho tôi chút nước nào!" Chủ hỏi: "Được, cho ngươi nước rồi, ngươi sẽ không cô quạnh nữa phải không?" Ly đáp: "Chắc vậy!" Chủ đem Nước đến, rót vào trong Ly. Nước rất nóng, Ly cảm thấy toàn thân mềm nhũn, rụng rời, tưởng như sắp tan chảy đến nơi. Ly nghĩ, đây chắc là sức mạnh của tình yêu. Một lát Nước chỉ còn âm ấm, Ly cảm thấy dễ chịu vô cùng. Ly nghĩ, đây chính là mùi vị của cuộc sống. Nước nguội đi, Ly bắt đầu sợ hãi, sợ hãi điều gì chính Ly cũng không biết. Ly nghĩ, đây chính là tư vị của sự mất mát. Nước lạnh ngắt, Ly tuyệt vọng. Ly nghĩ, đây chính là 'an bài' của duyên phận. Ly kêu lên: "Chủ nhân, mau đổ nước ra đi, tôi không cần nữa!" Chủ không có đấy. Ly cảm thấy nghẹt thở. Nước đáng ghét, lạnh lẽo quá chừng, ở mãi trong lòng, thật là khó chịu. Ly dùng sức lay thật mạnh. Ly chao mình, Nước rốt cục cũng phải chảy ra. Ly chưa kịp vui mừng, thì đã ngã nhào xuống đất.

Hình lãng mạn trang trí bài viết.

Hình ảnh
Hình lãng mạn trang trí bài viết. 23.03.2009

Chiếc xe Bus kế tiếp

Hình ảnh
Bạn biết đấy, tình yêu giống như ai đó đang chờ xe buýt. Khi xe vừa tới, bạn nhìn lên và tự nói: "Hmm, xe đầy rồi... chẳng còn chỗ, thôi mình đợi chiếc sau vậy." Thế là bạn bỏ qua chiếc hiện tại, ngồi chờ chiếc thứ hai. Khi chiếc xe thứ hai tới, bạn nhìn lên và lại tự lẩm bẩm: "Xe này sao cũ thế nhỉ, tồi tàn quá!" Và bạn cũng chẳng bước lên xe, ngồi đợi chiếc tiếp theo. Một lát sau, chiếc xe thứ ba chạy tới. Chiếc xe này không cũ, không có đông khách nhưng bạn vẫn không hài lòng: "Cái xe này không có điều hoà, thôi mình cố đợi chiếc sau". Một lần nữa, bạn lại bỏ qua chiếc xe hiện tại và ngồi chờ chiếc kế tiếp. Trời thì tối dần, và cũng có vẻ muộn rồi. Bạn tặc lưỡi nhảy đại lên chiếc xe buýt tiếp theo, và chẳng mấy chốc bạn phát hiện ra rằng mình chọn nhầm xe mất rồi! Như vậy, bạn lãng phí thời gian và tiền bạc trong lúc ngồi chờ những gì bạn mong muốn! Thậm chí nếu có một chiếc xe buýt có điều hoà chạy tới, chưa chắc chiếc xe buýt nà

Thư gửi em, người con gái hay mặc cảm

Hình ảnh
Em luôn mặc cảm vì: Em không đẹp… - Anh cần một người phụ nữ có trái tim và tâm hồn đẹp chứ không đi tìm một vẻ đẹp mà vô hồn. Đôi mắt em có chút "nắng buồn"… - Anh chỉ nhìn thấy một bức tranh rực rỡ bình minh trong đôi mắt ấy. (Chỉ có em và anh hiểu được mà thôi) Bàn tay em xù xì, thô ráp… - Anh lại cảm nhận được từ đó hơi ấm của một người vợ, người mẹ tuyệt vời. Anh cao còn em thấp… - Tốt rồi, nhỡ may trời sập thì ít ra điều duy nhất anh có thể làm là dùng chiều cao ấy để che chắn cho em. Em hay khóc… - Em thật tốt bụng những giọt nước mắt của em đuổi tan cả một mùa hạn hán. Em hay gây ra những điều phiền toái… - Nó giúp anh thực hành những bài học về lòng kiên nhẫn và sự độ lượng mà trước đây anh mới chỉ được biết trên lý thuyết. ... Em yêu, dù cho em không hoàn hảo thì anh vẫn yêu em, yêu những cái thuộc về con người em. Với anh, em là một cô gái có đủ dũng cảm để đón nhận yêu thương, đủ sức mạnh để tha thứ, đủ hào phóng để chia sẻ

Người đàn ông yêu em sẽ như thế nào?

Hình ảnh
Người đàn ông thật sự yêu em, là người... Ôm sẽ thật ấm áp, càu nhàu sẽ rất bực mình, ở gần thì ghét, ở xa em lại rất nhớ. Bát mì ăn dở không được để lãng phí, họ sẽ ăn nốt giùm em. Đôi bàn chân giá rét của em áp vào đùi, họ rét nhưng họ sẽ không bao giờ đẩy bàn chân em ra. Đi siêu thị mua đồ, họ sẽ xách nhiều hơn em một hai cái túi lớn, nhưng vẫn còn thừa ra một bàn tay để dắt em đi. Đi dạo phố em sẽ thêm một người cằn nhằn, nhắc em đừng mua linh tinh. Kỳ kinh nguyệt, nếu tóm được em ăn vụng kem, họ sẽ là cái người giận dữ. Em ốm, họ có thể còn đau hơn em. Trước khi ra khỏi nhà, mắt họ ngắm em kỹ hơn một cái gương soi. Là người con trai hàng tháng nhớ mua Băng vệ sinh theo lịch, là người dù cãi cọ với em dù có lỗi với em nhưng vẫn trơ trơ mặt dầy tới cầm tay em. Rồi sau nhiều năm, qua nhiều kỷ niệm ngày yêu nhau đầu tiên, họ đã quên đi tất cả, quên ngày Valentine, họ cũng quên trên đời còn có Lễ giáng sinh. Chỉ vì muốn xem trận bóng trực tiếp, họ sẽ vứt