Thét gào
Thét gào Em nhặt ánh hoàng hôn giơ níu lại Kéo ngày tàn hoang hoải đợi chờ anh Biển sóng dồn từng đợt cuốn tan nhanh Nơi đầu bãi long lanh màu sắc bạc Nghe lòng mình nỗi buồn dâng man mác Thuyền anh đi phiêu dạt mãi ngàn khơi Đã bao chiều em đứng đợi anh ơi Trong khắc khoải chơi vơi đầy nỗi nhớ Tim như nghẹn với những điều trăn trở Có lẽ nào giang dở tuổi hoa xuân Mối tình si như dòng xoáy trầm luân Luôn gào thét vũ vần trong lòng cuộn Về với em dẫu là dù có muộn Thân hao gầy tóc nhuộm điểm pha sương Dang tay ôm trộn lẫn cả giận thương Quên những lúc... anh lỡ đường xuôi ngược [Cat]