Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 1 8, 2017

Dáng em

Hình ảnh
Tóc dài xõa lộng chốn hoàng hôn Mặc khách thi nhân mãi bồn chồn Hoa lá quanh người..ôi! thật đẹp Một phút mê say..phút lạc hồn!

Viên đá quan trọng

Hình ảnh
Trong lớp học về quản trị kinh doanh, thầy giáo đặt lên bàn một chiếc bình miệng rộng và những viên đá to cỡ nắm tay. Sau đó, thầy cẩn thận đặt từng viên đá vào trong bình cho đến khi không thể bỏ thêm vào được nữa, thầy nhìn cả lớp và hỏi: “Cái bình đã đầy chưa”. Mọi người đồng thanh đáp: “Đầy rồi”. Thầy lại hỏi “Thật không?” rồi cúi xuống bàn lấy ra một túi sỏi. Thầy bỏ một vài viên vào những khoảng trống giữa các viên đá lớn rồi hỏi một lần nữa: “Cái bình đã đấy chưa?”. Lần này, cả lớp bắt đầu hiểu ý thầy. Một bạn trả lời có lẽ cái bình chưa đầy. “Tốt lắm”, nói rồi, thầy lấy ra một xô cát và bắt đầu đổ cát vào bình để lấp đầy những khoảng  trống giữa đá và sỏi. Lần này thầy chưa kịp hỏi, cả lớp đã lên tiếng: “Thưa thầy, chưa đầy. Cái bình chưa đầy “. Một lần nữa, thầy khen: “Giỏi lắm !”  và lấy ra một bình nước. Thầy bắt đầu đổ nước vào bình cho đến khi đầy tới miệng bình. Cuối cùng, thầy nhìn cả lớp và hỏi: “Ý nghĩa của những công việc vừa rồi là gì”.  Mỗ

Thêm bằng chứng xài tiền ODA sai mục đích ở Việt Nam

Hình ảnh
Ảnh minh họa. Bằng chứng mới Vừa có thêm bằng chứng cho thấy vốn ODA bị chi sai mục đích. Tại một phiên họp thường kỳ của Ủy ban Thường vụ Quốc hội vào ngày 22/12/2016, phía Chính phủ đã đề nghị dùng 4,482 tỷ đồng để cấp vốn điều lệ cho Ngân hàng Phát triển Việt Nam và Ngân hàng Chính sách xã hội. Nhưng “may mắn” là trong bối cảnh ngân sách cực kỳ eo hẹp, cơ quan thẩm tra của Ủy ban Thường vụ Quốc hội đã đề nghị phía Chính phủ phải giải trình rõ việc sử dụng vốn vay ODA để cấp vốn điều lệ cho hai ngân hàng chính sách có bảo đảm phù hợp với các hiệp định vay đã ký kết hay không, hoặc có nằm trong các khoản vay của Chính phủ để xử lý cân đối ngân sách cho đầu tư xây dựng cơ bản - đã bố trí năm 2016 nhưng nay chưa sử dụng - có thể cân đối cho việc bố trí vốn điều lệ cho hai ngân hàng hay không… Câu hỏi đặt ra là ai và cơ quan nào đã tham mưu cho chính phủ để lấy vốn ODA cấp cho ngân hàng - một cơ chế thuần túy kinh doanh? Chẳng lẽ giới lãnh đạo chính phủ không hề biết rằn

Sức mạnh và dũng khí

Hình ảnh
Chúng ta cần sức mạnh để tin tưởng, nhưng cũng cần dũng khí để hoài nghi; cần sức mạnh để hòa hợp nhưng cũng cần dũng khí để dám đi một mình. Chúng ta cần sức mạnh để chia sẻ nỗi đau của mọi người, và cần dũng khí để làm lành vết thương của riêng mình. Chúng ta cần sức mạnh để giấu đi tổn thương, và cũng cần dũng khí để bộc lộ và vượt qua điều đó. Chúng ta cần sức mạnh để bảo về mình và cũng cần dũng khí để biết quên đi bản thân đúng lúc. Chúng ta cần sức mạnh để chinh phục, và cũng cần dũng khí để để chấp nhận. Chúng ta cần sức mạnh để tìm ra sự bất công, và cần có dũng khí để phá vỡ nó. Chúng ta cần sức mạnh để đối đồi với sóng gió, nhưng đôi khi cần dũng khí để tựa vào người mà mình tin yêu. Chúng ta cần sức mạnh để yêu, và cần cả dũng khí để được yêu. Chúng ta cần sức mạnh để tồn tại và để sống, và cần cả dũng khí để dám hy sinh. [Góc quà tặng cuộc sống] Nếu tự tin ở bản thân, bạn sẽ truyền niềm tin đến người khác. [Ngạn ngữ Đức]

Bình yên

Hình ảnh
ở một vương quốc nọ. Đức Vua mở cuộc thi vẽ tranh với chủ đề bình yên. Rất nhiều họa sĩ danh tiếng đã tham dự, nhưng cuối cùng chỉ có hai bức tranh được chọn. Bức tranh thứ nhất vẽ hồ nước trong veo, phẳng lặng, mặt hồ như chiếc gương soi bóng những ngọn núi dưới bầu trời xanh ngắt, không gợn mây mờ. Mọi người ai cũng trầm trồ; thật là một tác phẩm tuyệt vời. Bức tranh thứ hai vẽ những vách núi, nhưng đó là vách núi gồ ghề, xám ngắt, dựng đứng cheo leo, không một bóng cây xanh, bầu trời đen kịt đang trút mưa như giận dữ, sấm chớp rạch ngang trời. Bên dưới vách núi là một thác nước hung dữ cuồn cuộn bọt trắng xóa, đổ xuống mặt hồ dậy sóng. Nhìn bức tranh, không ai nghĩ có điều gì là bình yên cả. Thế nhưng vua đã chọn bức tranh thứ hai. Nhìn thật kỹ, công nhận phía sau thác nước chảy xiết có bụi cây nhỏ bám vào trong hốc đá, trên đó có một tổ chim và thấp thoáng hình ảnh chim mẹ đang rỉa lông, mớm mồi cho lũ chim non. [Quà tặng cuộc sống] Sự thật bao giờ cũn

Không sinh con ở đất Việt

Hình ảnh
Ảnh minh họa. Nếu bạn là con gái, đến tuổi đôi mươi, đã lập gia đình, hẳn là đã và đang suy nghĩ hoặc bị hối thúc chuyện sinh con đẻ cái. Quan trọng hơn, có một niềm mong mỏi thường được nhắc nhở là sinh được bé trai kháu khỉnh cho họ nhà chồng. Nguyên do thì đơn giản và dễ hiểu là để nối dõi tông đường, gia phả họ hàng có người chăm sóc, cha mẹ không lo sợ cô đơn khi đến tuổi gần đất xa trời. Nàng nào sinh con trai đầu thì được khen là con dâu khéo. Các cô gái cứ đến tuổi cưới xin là nơm nớp lo sợ, nhưng liệu rằng đó chỉ đơn giản là nỗi phiền muộn bị người đời đánh giá hay lo lắng tủn mủn của bản thân? Liệu có ai thực sự quan tâm về môi trường, xã hội mà đứa con mình sinh ra sẽ lớn lên và trưởng thành? Sáng sớm nay thức giấc, ngay lập tức đập vào mắt tôi là bản tin thời sự về một cô bé gái 3 tuổi bị một ông cụ tuổi gần 80 xâm hại tình dục. Vụ này được phát hiện từ tháng 3 năm 2015 nhưng cho đến nay, bước sang đầu năm 2017, sau những cố gắng không ngừng của người cha cô bé,

Tình yêu vô điều kiện

Hình ảnh
Một chàng trai đang đi trên con đường về nhà sau cuộc chiến cam go. Dừng bước ở một trạm điện thoại, anh gọi cho gia đình. - Bố mẹ ơi con sắp về nhà rồi ! Nhưng con đi cùng một người đồng đội và con muốn đưa cậu ấy về nhà mình, có được không ạ ? - À !- Bố anh bảo - Nhà ta cũng rất muốn gặp cậu ấy ! Chàng trai giải thích: - Nhưng có điều bố mẹ nên biết, đó là cậu ấy mất một bên chân và tay. Cậu ấy chẳng còn  bà con thân thích nào cả, nên con muốn đưa cậu ấy về sống ở nhà mình. - Tội nghiệp quá ! Nhưng có lẽ chúng ta giúp cậu ấy tìm một chỗ khác thôi con - Không được, bố mẹ ạ ! Con muốn cậu ấy đến sống với chúng ta thôi. - Con ơi, một người tàn tật như thế chỉ là gánh nặng cho chúng ta mà thôi. Bố nghĩ con nên về nhà và sớm quên anh bạn ấy đi nhé. Anh ta rồi cũng sẽ tìm cách xoay sở cho mình mà. Người con trai lặng lẽ dập máy. Nhưng một ngày, hai ngày rồi cả tuần sau, bố mẹ anh không nghe tin gì về anh nữa. Rồi vài ngày sau, sở cảnh sát gọi điện thoại tới nhà, b

Ngày mai

Hình ảnh
Tôi tìm chỗ đứng cho mình Loay hoay mà lại vô tình bước qua Ngày mai gần, ngày mai xa Trắng tay vẫn chửa nhận ra được mình [Hồn xưa]