Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 5 13, 2018

Du khách Tàu, áo “lưỡi bò” và sự hèn hạ quen thuộc!

Hình ảnh
Thực Hiện   Bureau CTM Media - Âu Châu  - 19/05/2018 Tổng cục trưởng Tổng cục Du lịch VC Nguyễn Văn Tuấn bốc thối Blogger Song Chi | S ự việc 14 du khách Trung Quốc mặc áo “đường lưỡi bò” khi nhập cảnh sân bay Cam Ranh ngày 13.5 vừa qua và cách xử lý của phía VN, một lần nữa lại cho thấy cái tâm lý bạc nhược, sợ Tàu của đa số quan chức Việt. Thêm chú thích Về phía đám du khách, đây không phải là một sự sơ xuất gì mà là cố tình vì cả nhóm ăn mặc rõ ràng theo kiểu đồng phục. Phải coi thường nước chủ nhà lắm thì họ mới dám đi cả đám, mặc cái áo ngang nhiên thách thức chủ quyền nước chủ nhà như vậy. Vậy mà cả đám quan chức từ trên xuống dưới lúng túng không biết làm sao xử lý! Nào cả Tổng cục Du lịch, cả Bộ Ngoại giao, Bộ Công an cùng phối hợp xử lý, «cơ quan điều tra thì làm việc với các đơn vị liên quan để làm rõ động cơ của nhóm khách này”, Phó Giám đốc Công an tỉnh Khánh Hòa thì cho rằng “Chúng tôi phải điều tra, khi đấy mới có đủ cơ sở kết luận để có hướng xử lý

Chiều nhớ em

Hình ảnh
Chiều chiều lại nhớ chiều chiều Nhớ người em gái yêu kiều 💑 thành đô Chiều nhớ em Ta nghe rõ lửa diệu kỳ rừng rực Đang cháy 🔥 trong tim 💕 náo nức tâm hồn Dù bây giờ là buổi hoàng hôn Của sơn cước đìu hưu và quạnh quẽ Dù không gian bao la khôn xiết kể Chẳng rộng bằng nỗi nhớ của lòng ta Dù núi rừng càng trùng điệp cao xa Thì tiếng vọng của lòng ta càng lớn Ta nghe tiếng gào trong sóng đơn Của biển tình gặp giông tố nhớ nhung Phong ba lên gầm thét vẫy vùng Vang khúc nhạc biển khơi tình vĩ đại Ấy là lúc giờ đây anh nhớ lại Biết bao điều thân ái của ngày qua Nhớ em yêu 💕 khuôn mặt nở như hoa Đẹp như đóa phù dung cười buổi sáng Tắm ánh bình minh môi hồng lênh láng Anh bàng hoàng trong giấc mộng xa xăm Nhớ mỗi bận mắt nhìn anh đăm đắm Mắt long lanh thăm thẳm cả bầu trời Chỉ nhìn qua là cũng đủ hiểu rồi Tình yêu 💕 ẩn trong không gian bí mật Nhớ mỗi bận em nói lòng anh nghe Giọng thủ thỉ tiếng oanh vàng thức dậy Giờ xa em,  ôi lòng anh càng thấy Buồn mên

Chết trước tuổi đôi mươi

Hình ảnh
Tôi ngưỡng mộ và khâm phục chí khí của nhà báo trẻ Đỗ Cao Cường. Xin chia sẻ bài viết này đến các bạn và gửi lời Cảm ơn em ! ❤️ “Chết trước tuổi đôi mươi Sáng nay, tôi có nghe tin anh bạn báo Pháp luật Việt Nam bị công an bắt ở Tây Nguyên, tống tiền doanh nghiệp với số tiền 50 triệu đồng. Nhưng không có gì là lạ, anh chỉ kém may mắn, ít chiêu trò hơn những đồng nghiệp khác mà thôi. Khi mới về báo này, tôi với thằng em tên Khắc Thủy cũng chỉ tư vấn cho các anh em cách tìm mua, sử dụng thiết bị, giữ gìn chứng cứ, chứ không tư vấn cách “làm tiền” doanh nghiệp. Và dù mỗi lần xuất hiện ở Tây Nguyên, một số đội cảnh sát nhìn thấy mình từ xa đã giơ tay lên chào, thú thực, tôi có rất nhiều mánh khóe... nhưng vì muốn làm người tử tế nên tôi mới phải bán cà phê nguyên chất, đợi lúc an toàn rồi tung bằng chứng, mặc dù nhiều nạn nhân mình giúp đối xử với mình, với các nạn nhân khác cũng chẳng ra gì... Cũng trong sáng nay, tôi vô tình đọc được mấy lời này trên dòng thời gian của bạn trẻ N

Sám hối

Hình ảnh
Nhìn bức ảnh này, lưu truyền trên mạng, lại sức nhớ về 3 bài thơ "sám hối" rất hay (trong Di Cảo của Chế Lan Viên). Đó là các bài :“Ai ? Tôi!”, "Bánh vẽ”  và “Trừ đi”… Có người bảo đây là  những sự trở trăn, lật trái lại mặt sau của cuộc đời. Nói đúng hơn đây là những lời sám hối chân thành của một nhà thơ đã ngộ ra sớm hơn nhà văn Nguyễn Khải ”đi tìm lại cái tôi đã mất”, đến mười năm. Tại sao nhà thơ cách mạng họ Chế phải “sám hối?”, nếu thời đó mà có internet như hiện nay thì vần thơ "sám hối" của Chế còn ai oán xiết bao! Xin mọi người suy ngẫm sâu về cuộc chiến "Huynh đệ tương tàn", về hiên tại... mà cảm thông cho các "cựu chiến binh cụ Hồ"! AI? TÔI? Mậu Thân 2.000 người xuống đồng bằng Chỉ một đêm, còn sống có 30 Ai chịu trách nhiệm về cái chết 2.000 người đó? Tôi! Tôi – người viết những câu thơ cổ võ Ca tụng người không tiếc mạng mình trong mọi cuộc xung phong Một trong ba mươi người kia ở mặt trận về sau mười năm Ngồi bán

Hiệp sĩ đường phố

Hình ảnh
Bài viết của Nguyễn Hải Đăng. HỠI CÁC HIỆP SĨ ĐƯỜNG PHỐ, CÁC ANH NGU HƠN NHỮNG CON BÒ Tối qua, đội hiệp sĩ đường phố quần nhau với băng cướp. Kết quả: 2 hiệp sĩ chết, 3 bị thương nặng cũng sắp tèo. Thử hỏi, rồi ai sẽ thay các anh chăm lo cho gia đình, vợ con các anh? ai sẽ lo tiền thuốc men, ma chay cho các anh? rồi vợ con các hiệp sĩ đi cày trả nợ thấy bà luôn và hoàn cảnh túng quẫn đẩy đưa, ai dám chắc những đứa con các anh lớn lên sẽ không là cướp. Nếu như vậy, công sức và tính mạng của mấy anh chẳng có tý trọng lượng nào. Xã hội kêu gọi từ thiện chung tay lo ma chay thuốc thang cho các hiệp sĩ lâm nạn ư? rồi mạng xã hội lại trầm trồ đó là nghĩa cử đẹp, là xã hội còn những điều ý nghĩa đáng hoan nghênh - xin thưa, đó là suy nghĩ của những con bò. Có anh bảo vệ ngân hàng, sau khi quật ngã được tên cướp có súng. Cứ nghĩ rằng sẽ được tuyên dương. Nhưng ngay hôm sau, anh đã được chấm dứt hợp đồng lao động. Lý do ư? Hành động của anh vượt ra khỏi bảng mô tả công việc. Hành động

Hòa Bình trong ta

Hình ảnh