Suy Nghĩ Cuối Tuần: Học Yêu
Em nói rằng, yêu cũng cần phải học. Anh bảo, yêu là cảm xúc. Cảm xúc thì đến tự nhiên, không gượng ép, và không cần phải học. Nhưng với em, như vậy không đúng. Em lý giải, yêu là một quá trình, phải học từng bước. Đầu tiên là quan tâm , rồi thấu hiểu, rồi yêu. Mọi thứ sẽ đến rất tự nhiên. Nhưng phải rất kiên trì thì mới học tốt được môn học không có trong nhà trường này, để đến được đích. Để em giải thích từng bước một đó cho anh nghe nhé. Ví dụ, ngày đó, khi ba mẹ em quyết định chuyển cả gia đình đến một vùng đất khác để sinh sống. Căn nhà, nơi em được sinh ra, lớn lên, với bao nhiêu kỷ niệm suốt mười mấy năm được bán đi. Em thấy mình như mất một cái gì đó, thuộc một phần cơ thể mình. Mỗi lần về quê, đi ngang qua ngôi nhà cũ, nhìn thấy những dấu vết ngày xưa em vạch lên vẫn còn ở những bờ tường, gốc cây, nước mắt em rớt ra. Vì nơi ấy giờ đây không còn thuộc về em nữa. Còn ngôi nhà mới, chẳng có gì thuộc về em cả. Mọi thứ đều lạ lẫm. Quê hương em là đồ