Bão lòng II


BÃO LÒNG II

Lòng ai
nổi bão vì đâu?
Cho thuyền tình
cũng dãi dầu, chông chênh!

Giữa biển nước rộng mông mênh
Ta là con sóng gập ghềnh nhỏ nhoi
Giữa sa mạc của cuộc đời
Ta là hạt cát mà thôi!

Lòng buồn
Cứ rơi những giọt sầu buông
Cho vần thơ lại trào tuôn u hoài

Giữa yêu thương,
ta lạc loài
Giữa nhung nhớ
ta mãi hoài đau thương...

Bão lòng
cuốn những vấn vương
Trả về quá khứ mộng thường đời ta...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn