Tự tình hạ tháng tư


TỰ TÌNH HẠ THÁNG TƯ
(Hà Nội, ngày 13/4/2012)

Hạ sang rồi sao ta cứ lạnh căm?
Con tim vẫn run lên trong từng uất nghẹn
Mỗi lần vọng lại bên tai ngày xưa lời thề hẹn
Là thêm một lần nước mắt chảy vào trong…

Thế là hai ta đã bước ngược dòng
Yêu thương ngọt ngào giờ chỉ là quá khứ
Ước mơ, niềm tin giờ chỉ là nát cũ
Người vứt thẳng vào lãng quên…

Ở nơi đó chắc Người rất bình yên
Và hạnh phúc bên cô gái ấy
Tình yêu của chúng mình nhạt mờ là vậy
Chớp mắt thôi, đã tan biến như chưa từng có trên đời…

Ở nơi đó chắc Người luôn vui cười
Bởi kề bên có sự trẻ trung, sôi nổi
Không như tình mình, chẳng hề có sóng trỗi
Bình lặng quá, cũng dễ chán, phải không?

Bây giờ ta buông, để vá vết thương lòng
Đang rỉ máu từng đêm tê tái
Trò chơi này mang quá nhiều ngang trái
Đáng lẽ Người, đừng kéo ta tham gia…

À mà không, đáng lẽ phải chính ta
Đừng rộng mở con tim thuở cũ
Có lẽ giờ sẽ không ôm héo rũ
Để hận Người 1 tiếng phụ tình nhau…

Thôi thì thôi, yêu cũng đã nhạt màu
Lãng quên Người như chưa từng yêu, nhớ
Gửi hạ vàng lời thì thầm nho nhỏ
Vỗ về con tim đang se vết thương lòng…

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn