Buông


BUÔNG


Buông
tiếng thở dài cho đời
Khi niềm đau ấy rã rời, vì ai?

Buông
yêu dấu đã tàn phai
Dẫu sao ta cũng trọn vai chung tình!

Buông
để quên một bóng hình
Ta về ôm mộng một mình với ta.

Buông
nụ cười lẫn xót xa
Đời dăm bảy loại, bốn ba kiểu đời!

Buông
dang dở vần thơ rơi
Cho chân nhẹ bước quên lời thề xưa...

Buông
thôi nhé, nước mắt mưa
Tạ từ lỗi hẹn với mùa yêu thương...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn