Trả nợ



TRẢ NỢ

Đưa tay hứng
giọt thinh không
Gói cùng nỗi nhớ trong lòng...
trao ai?

Ngậm ngùi tiếc những tàn phai
Tan theo bão tố bi - hài
đời ta!

Dẫu yêu lắm
Dẫu mặn mà
Cũng đơn giản chỉ như là
thoảng qua...

Thôi đành
nuốt lệ mà xa
Ai kêu kiếp trước cho
ta nợ người?

Đành thế,
tạ lỗi nụ cười
Dấu yêu xin trả tinh khôi ngày nào...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn