Biển trăng


BIỂN TRĂNG

Soi mình
thương biển cô đơn
Ai ơi sao cứ trách hờn sóng xô?
Thuyền kia đã cập bến bờ
Vì đâu con nước ngẩn ngơ

Giữa trời
Trăng trên cao mãi đơn côi
Một mình lặng ngắm cuộc đời tha hương
Thở dài cho những vấn vương
Phả vào đêm
giọt sầu buông hững hờ...

Biển - trăng
tình ấy nên thơ
Trăng kia lặn mất
ơ hờ biển đau
Biển nay
cũng đã dãi dầu
Để rồi biển cạn phai màu
vì trăng...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn