Bài đăng

Đêm tương tư

Hình ảnh
ĐÊM TƯƠNG TƯ Tương tư gửi những đêm dài Vấn lòng: trăn trở mộng đài làm chi? Nhớ nhung cũng chẳng ích gì Sao không quên hết, sống vì chính ta? Tương tư gửi những đêm nhòa Mộng xưa cũng đã phôi pha mất rồi Lòng còn vương vấn, rối bời Sao tình chưa cạn? Buông lời nỉ non... Tương tư gửi đêm cô đơn Thương ai mang nặng tâm hồn đa đoan Trách đời gieo đắng bẽ bàng Tình người phụ bạc, phũ phàng lắm thay! Tương tư gửi những đêm say Gói tròn hoài niệm đong đầy ngày xưa... Tình yêu đâu để thắng thua Mà sao người nỡ trêu đùa tim ta? Tương tư ướt sũng châu sa Thơ ai cứ mãi ngân nga vọng tình...

Tháng tư

Hình ảnh
THÁNG TƯ Tháng tư thả nỗi buồn trôi về trong ánh nắng chơi vơi úa vàng Thế mà lại ngỡ thu sang Vì cơn gió cũng lỡ làng mùa qua... Tháng tư nhuộm những phôi pha Bằng màu lá biếc nhạt nhòa cuối xuân Hạ sang, lại chợt trở trăn Hình như lỡ hẹn... nàng trăng mất rồi?... Tháng tư ký ức bồi hồi Ùa về với nắng ngậm ngùi... Lòng ta Dâng bão tố, Tràn xót xa Tiếc mùa hạ cũ có ta, có Người... Tháng tư thơ lỗi nhịp rồi Ai đem nốt bổng bỏ rơi nơi nào? Trả lại đi, phím ngọt ngào! Để tình không phải tuôn trào đắng cay... Tháng tư hình như ta say... Dấu yêu xin lại đong đầy chữ "xưa"...

Đành thôi

Hình ảnh
ĐÀNH THÔI Bâng khuâng thả nỗi buồn trôi Mà sao vẫn thấy nụ cười... dở dang! Vì lòng bão nổi hoang mang Hay vì đời nặng bẽ bàng, đắng cay? Tình người lắm chuyện bi hài Ngậm ngùi buông tiếng thở dài đời ta! Dẫu qua rồi những phong ba Nhưng sao nghe vẫn xót xa, hỡi người? Lại một lần, lệ thêm rơi Tim kia lỗi nhịp chơi vơi, lỡ làng... Đành thôi gạt những phũ phàng Lạnh lùng vứt bỏ mộng vàng. Ngày mai Ngẩng đầu bước tới tương lai Thản nhiên đón nhận phôi phai riêng mình... Mỉm cười ngạo nghễ: chữ tình!!!

Đừng gieo "Giá - ước"

Hình ảnh
ĐỪNG GIEO "GIÁ - ƯỚC" Người ơi giá - ước làm chi?? Cuộc đời lắm nỗi đau vì mộng mơ! Đừng thêm chữ "giá" ơ hờ Đừng gieo chữ "ước" cho thơ thêm buồn Chữ "nếu" cũng xin đừng buông Bởi tình em một chữ "thương" vỡ rồi... Niềm tin người bẻ gãy đôi Vứt vào tuyệt vọng nụ cười trong veo Giấc mơ cũng tan nát theo Lạnh lùng phụ bạc người gieo âu sầu... Bây giờ biết sẽ về đâu? Làm gì để xóa một màu nhớ nhung? Cho ai để bớt dửng dưng Tơ duyên đã đứt nửa chừng... Người ơi! Bỏ thì cũng đã bỏ rồi Quay lưng mà bước cho đời thênh thang... Ta về gom lại mộng vàng Dệt thành kỷ niệm mênh mang, đong đầy...

Lần cuối!

Hình ảnh
Anh yêu ngày xưa... Em đang nhớ anh, nhiều lắm! Em đang nghe lại đoạn ghi âm voice skype của hai đứa mình, em nũng nịu đòi anh hát cho em nghe hết bài này đến bài khác... Giọng của anh vẫn ấm áp như xưa, ngọt ngào và đầy yêu thương... Em nhớ giọng nói ấy, nhớ cả câu "anh yêu em" của anh... Mới đó mà giờ mình đã thành xa lạ... Đột ngột quá, phũ phàng quá anh à... Cho nên nỗi đau em đang chịu đựng cũng lớn quá! Em biết mình ko nên thế này! Em biết mình cần phải quên anh đi! Nhưng anh biết ko, em ko làm được! Em chợt nhận ra, em còn yêu anh nhiều lắm! Ngày hôm nay, là kỷ niệm tròn 2 năm yêu nhau của tụi mình đấy anh ạ! Anh có nhớ không? Anh có 1 lần nào đó, thoáng qua thôi, nhớ đến em trong ngày này không anh? Có lẽ... Mà ko, chắc chắn, chỉ có em nhớ thôi, anh nhỉ? Bởi giờ này, anh đang vui vẻ ôm Ấp người con gái ấy mà ngủ ngon lành, hạnh phúc... Còn em ngồi đây, ôn lại kỷ niệm xưa cũ và tự vỗ về nỗi đau trong lòng bằng những giọt nước mắt... rồi cứ thầm ước... giá

Đau...

Hình ảnh
Hà Nội, ngày 17/4/2012 - kỷ niệm tròn 2 năm tình yêu dành cho Người... Mình sợ ngày này! Ừ, bởi nó kéo mình về lại với nỗi đau, nỗi nhớ và cả những yêu thương đã trở thành quá khứ! Hết giờ làm, leo lên con xe lang thang phố phường Hà Nội, cảm nhận nốt những làn gió mát lành mùa xuân để chuẩn bị đón chào mùa hè nóng bức. Lâu lắm rồi, mình mới lại lang thang trên những con phố Hà Nội như thế này. Nhưng hôm nay, lòng mình không thanh thản như những lần trước, khổng thể cảm cái đẹp, cái trong lành hay cái mát mẻ của Hà Nội nữa. Bởi lòng mình hôm nay, tê tái một nỗi đau và nghẹn ngào một nỗi đắng cứ trực trào... Luẩn quẩn trong đầu lại là vô vàn những câu hỏi tại sao để rồi tự ngờ nghệch mà trả lời. "Nếu như, cái giá của tình yêu là nỗi đau này, thì quả là đắt quá! Mà mình thì, chỉ là 1 kẻ nghèo, mua sao nổi?" Nếu như, yêu chân thành để rồi đổi lại nhận về nỗi nghẹn đắng này, thì quả thực, thà là đừng yêu, Người nhỉ? Chiều, nhận được tin nhắn an ủi của c

Lãng đãng tháng tư...

Hình ảnh
Hình như, chuyện tình của tôi khá có duyên với tháng tư. Vì thế, với tôi, tháng tư luôn là một thời gian gợi nhớ. Mối tình đầu, tôi vẫn còn nhớ ngày ấy như mới hôm qua, đó là buổi trưa ngày cuối cùng của tháng tư, 11h30 ngày 30/4/2005, anh ngỏ lời với tôi. Lần đầu tiên, tôi biết thế nào là sự thổn thức của con tim biết yêu, biết nhớ, biết hi sinh tất cả cho một người, và cũng là lần đầu tiên, tôi biết đau vì yêu… “… - Đối với anh, em là bạn tri kỷ! - Vậy còn đối với em, anh là gì? - Bạn… tri âm! - Vậy là mình sẽ bên nhau suốt cả cuộc đời này nhé! …” Những lời yêu thương ngọt ngào, những hứa hẹn, những ấp ủ tương lai của một thời nông nổi, đan xen sự trẻ con, ngốc nghếch và ngờ nghệch đến đáng yêu… Khi ấy, cả tôi, cả anh, và cả những người khác nữa đều còn rất non trẻ, cả về tuổi đời, cả về kinh nghiệm sống lẫn suy nghĩ trong đối nhân xử thế… Tất nhiên, như người ta nói, cái gì quá cũng không tốt. Tình yêu đầu tiên của tôi đẹp quá, thánh thiện quá, phải chăng vì thế mà n