Đành thôi


ĐÀNH THÔI

Bâng khuâng
thả nỗi buồn trôi
Mà sao vẫn thấy nụ cười...
dở dang!
Vì lòng bão nổi hoang mang
Hay vì đời nặng bẽ bàng, đắng cay?

Tình người lắm chuyện bi hài
Ngậm ngùi buông tiếng thở dài
đời ta!

Dẫu qua rồi những phong ba
Nhưng sao nghe vẫn xót xa,
hỡi người?
Lại một lần, lệ thêm rơi
Tim kia lỗi nhịp chơi vơi, lỡ làng...

Đành thôi
gạt những phũ phàng
Lạnh lùng vứt bỏ mộng vàng.

Ngày mai
Ngẩng đầu bước tới tương lai
Thản nhiên đón nhận phôi phai riêng mình...

Mỉm cười ngạo nghễ:
chữ tình!!!

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn