Bài đăng

Trời chiều đông

Hình ảnh

Thu đông ơi

Hình ảnh

Một Nửa Mùa Thu

Hình ảnh
Sài Gòn chớm Đông hay vẫn còn lưng chừng ở một nửa mùa Thu còn lại nhỉ? Sao em vẫn thấy mình lơ thơ mắc kẹt trong mùa nỗi nhớ. Em nhớ mùa Thu - nhớ cái mùa mình tình cờ gặp nhau nơi cái quán cóc liêu xiêu đỏng đảnh. Em nhớ con đường Thu - nhớ con đường trăng thanh gió mát bàn tay em ngại ngùng đan nhẹ tay anh, và Em nhớ cái tĩnh lặng nhất của trời Thu - khoảng khắc vô tình anh nói yêu em. Ngày mình mới yêu, mình cũng thật hạnh phúc anh nhỉ? Em nhớ cái tĩnh lặng nhất của trời Thu - khoảng khắc vô tình anh nói yêu em. Ảnh: internet Sẽ là bao mùa Thu qua cho bao mùa nỗi nhớ, bao mùa yêu thương , Thu vẫn trong trẻo như ngày nào, nắng vẫn dịu dàng nhẹ đổ trên vai. Em và anh vẫn cứ bước song hành với nhau trên con đường tình, vậy mà những bước chân ấy lại ngập ngừng với nhau đến thế. Mình chưa từng bắt đầu, cũng chưa từng kết thúc, cứ hoang mang lửng lơ ở mùa Thu đã vơi đi một nửa, ngại ngần không dám kiếm tìm bắt đầu một mùa Thu trọn vẹn nơi khác. Cứ thế một nửa

Thư gửi mẹ của đứa con xa nhà

Hình ảnh
Xa nhà cũng là một thử thách, có phải không mẹ? Cuộc sống xa nhà đã dạy con nhiều thứ. Con biết, người ta đi là để lớn, đi là để trưởng thành hơn… Mẹ của con!   Hà Nội mùa này trời đã vào thu rồi mẹ ạ. Chỉ không biết miền Trung nắng gió của con, mảnh đất đang gồng mình để vượt qua mùa mưa bão có mạnh mẽ hay không?   Con đã nghe thấy cái lạnh len lỏi vào tấm áo mỏng khi ra đường vào sáng sớm. Con đã nghe thấy thoang thoảng hương hoa sữa mỗi lần dạo phố. Con đã nghe thấy đất trời dịu lại, nắng bớt nồng nàn và mưa bớt hối hả. Hà Nội chững lại nhiều so với cái buổi ban đầu con đặt chân đến đây, có lẽ, con đã bắt đầu học được cách làm quen với cuộc sống nơi này.   Đi giữa Hà Nội mùa này, trời đã đủ lạnh để con thèm một tối ấm áp quây quần cùng gia đình mình, được tí tách ngô nướng cay thật cay rồi cùng uống trà xanh với bố. Có những khi, con thèm được về nhà ngay với bố mẹ, được nằm cuộn tròn trong vòng tay mẹ để tỉ tê đủ thứ chuyện…   Có những khi, con thèm đư

Chiều đông

Hình ảnh
Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ Bài thơ của Thầy: CHIỀU ĐÔNG Nghe lòng xa vắng những chiều đông Nhìn nước mênh mông khắp mặt đồng Bát ngát núi xa mờ bóng cọp Thăm thẳm trời cao bặt cánh hồng Bao độ cà tan cà nở nụ Mấy mùa lúa rụng lúa đơm bông Năm tháng mỏi mòn đầu đã bạc Còn chút lòng son gởi núi sông (HT Thích Quảng Độ, Thơ Tù HT Thích Quảng Độ, trang 265) TẤC LÒNG SON Lời thầy vang vọng giữa chiều đông Hương ngát vô ưu rót tận lòng Mây nước muôn trùng tan với hợp Quê hương ngàn dặm có mà không Tóc xưa dẫu bạc lòng không đổi Áo cũ dù phai giữ đạo đồng Mười năm trải một lòng son sắt Tiếng vọng ngàn thu với núi sông. (Trần Trung Đạo, Đổi Cả Thiên Thu Tiếng Mẹ Cười, trang 126)

Nói yêu thôi, đừng nói yêu mãi mãi

Hình ảnh
Bạn phải đi bao lâu để gặp được người dành cho mình? Và phải đến bao nhiêu trái tim nữa, để biết đó có phải là một nửa của mình hay không? Mấy hôm trước tạt qua Giang Văn Minh, tình cờ tôi có đi ngang qua một showroom đàn piano các loại. Đôi mắt tôi như dán chặt vào chiếc Grand piano màu trắng trang trọng giữa khán phòng. Màu gỗ mun nâu sẫm của sàn nhà, chiếc đèn pha lê tinh xảo treo phía trên tiệp vào cái màu trắng tinh khiết của chiếc đàn tạo nên một bức tranh đẹp hoàn hảo. Tôi lặng đi. Cái màu trắng đến nhức mắt đó, những phím đàn đó… Gần mà xa lắm… Tôi nhớ một người không nhớ đến tôi. Biết đâu người đó cũng chưa bao giờ tồn tại. Tôi cười thầm cho cái sự ngốc nghếch của mình. Buổi chiều trôi nhanh. Bỗng dưng, tôi nhớ đến cuốn sách có nhan đề "Hãy nói yêu thôi, đừng nói yêu mãi mãi". Không biết trong đó nói những gì, nhưng nếu bạn đọc cái nhan đề này trong khi đang nghe bản Forever của Stratovarius – bài hát gắn liền với mối tình đầu của mình thì bạn sẽ hi

FLOWERS ROSE [02]

Hình ảnh