BẾN CÔ
Ngày Quốc tế phụ nữ, trong khi nhiều chị em được nhận những món quà xinh xắn, những bông hồng thắm đỏ cùng bao lời yêu thương, ngọt ngào…, không phải không có những nỗi buồn xa xót của những người không có hạnh phúc được làm vợ, làm mẹ hoặc một lẽ nào đó, phải một mình bươn chải, gắng gỏi để sống. Xin lắng lại, chia sẻ cùng họ phần nào nỗi bất hạnh ấy. Cái bến sông gần làng thường lặng lẽ về đêm. Nhất là những đêm không gió, không trăng cuối năm. Trong cái rét căm căm của đêm mùa đông dằng dặc ấy, thỉnh thoảng lại có người đàn bà ra sông trẫm mình. Họ là những người vợ bị chồng đánh đập, hắt hủi, là những nàng dâu gặp mẹ chồng cay nghiệt…, đặc biệt là những người con gái chưa bao giờ được làm vợ, làm mẹ gặp phải nỗi oan khiên. Có lẽ vì thế mà bến sông có một tên gọi ai oán: "Bến Cô". Cái truyền thuyết mơ hồ, hư thực ấy đã ám ảnh một thời. Bây giờ chỉ còn rất ít những nàng dâu bị hắt hủi, những người vợ hành hạ, nhưng ng