Đảng
Đả đọc bài thơ của vị tướng csTrần Độ trước khi lìa chưa ? Nếu chưa xin hãy bỏ chút thời gian để đọc . Trong bài thơ ĐẢNG có mấy câu như sau: Đau thắt lòng! Tôi cất tiếng Đảng ơi!/ Sao lại thế: “Mùa thu Tháng Tám”/ Vinh dự, tự hào: “Đảng viên Cách mạng”/ Ngày qua ngày! Nhục nhã thế này ư?”. Kính mời quý độc giả đọc bài thơ ĐẢNG của tướng Trần Độ để hiểu thêm nỗi niềm của một vị tướng công thần của chế độ: ĐẢNG Tôi vào bộ đội, năm mười sáu tuổi Chia tay gia đình, bố mẹ, các em Đôi chân cứng, rong ruổi mọi miền Lửa chiến tranh, cháy tuổi xuân năm tháng Nhớ mãi ngày, khi tôi vào Đảng Nắm tay thề: “Với Tổ Quốc, Non Sông”. Bên cây súng đi đến ngày chiến thắng. Mái tóc xanh, đã chuyển màu bạc trắng. * Thân già nua, cùng gối mỏi, chân chùng Nhưng lương tâm, trí tuệ cứ bồn chồn Lòng trăn trở, vấn vương, day dứt Cao hơn hết, tôi ngẫm suy về Đảng Như người cha, chỗ dựa của lòng tin. * Đi theo Đảng, đâu phải Mác – Lê nin? Mà chính là Tình yêu Tổ Quốc Đến với Đảng để làm điều nhân đức C