Cả tin người thành dại
Đêm thức càng dài ra Ngày vui càng ngắn lại Cả tin người thành dại Cả ngại dễ thành khôn Mãi nhớ thương thành buồn Mãi khổ đau thành hận Long đong và lận đận Hiểu cuộc đời thành sâu Kẻ chân đất áo nâu Không tiền lương gạo bị Người tri âm tri kỷ Sống bằng đời của nhau Đói ai cần ngọc châu No ai cần cơm rượu Con người càng ít hiểu Cuộc đời càng bình yên Cuộc đời không tị hiểm Là cuộc đời thanh thản Những con người thiếu bạn Sống cuộc đời bỏ đi.. [Thi Ân]