Bài đăng

Yêu em vạn vạn lần

Hình ảnh
Em bắt đầu có những dự cảm về một chuyến đi xa không hẹn ước, khi anh cứ mải miết chạy theo cuộc sống bận rộn này, bỏ mặc em thẫn thờ đứng trơ trọi, em biết bàn chân mình lại sắp bước vào những vết xưa dấu cũ... Em và chiều muộn… Chiều tháng ba buông những sợi nắng yếu ớt đan chéo nhau không lề lối. Em ở đây, mặc đời trôi chảy, đắm mình trong cái không gian nhạt nhòa nhưng tím ngắt. Em đã quen với cách dựa dẫm này, từ những ngày lòng còn tràn đẫm lệ. Nâu nóng, góc cũ, thả hồn phiêu diêu. “Mộc” mang lại cho con người ta chút hương vị gì đó cám dỗ đến tê liệt. Quán café cũ kĩ, giấu mình trong góc nhỏ heo hút. Nước sơn trầm mặc ám màu thời gian và bức tường vôi nhờ nhờ đã tróc đi từng mảng lớn, vô hình chạm vào nhau kéo theo những vệt dài loang lổ. Nhưng rồi piano, guitar và những giọng hát có hồn đã khiến cho cái góc nhỏ cũ kĩ ấy tự tách mình ra khỏi không khí ồn ào, bon chen của Hà Nội… “Mộc” đơn điệu khắc ghi nét nguệch ngoạc và khẳng khiu về mối tình đầu lầm lỡ. 3 năm, quán

OFFLINE MỪNG CÁC CHỊ CÁC EM TẤM LÒNG BÈ BẠN

Hình ảnh
TRƯỞNG NỮ HỘI TẤM LÒNG BÈ BẠN XIN CHÚC MỪNG CÁC CHỊ CÁC EM ẤM ÁP VÀ HẠNH PHÚC HÔM NAY ANH EM LÀM NỀN CHO CÁC CHỊ CÁC EM TA ĐÓ TRƯỞNG NỮ VÀ TRƯỞNG NAM VÀ CÁC THÀNH VIÊN NẮNG HẠ ĐÃ RA HÀ NỘI CHỤP LƯU NIỆM CÙNG LÃO HỢP SẾCH ÔI QUÝ HÓA CẢ HAI BỐ CON COMENTVIET CŨNG THAM GIA OFFLINE KÍNH THƯA LIỀN CHỊ LIỀN ANH CÓ CHAI RƯỢU JONE BLACK... EM GÓI BÁNH ĐA VỚI CÁ NƯỚNG NHƯ THẾ NÀO NHỈ? HẠNH NHI DIỄN ĐÀN BẮC GIANG VIEW VÀ MÌNH MÌNH VÀ ANH THẮNG HOA SEN CÁC BLOGGER THẮNG HOA SEN, NẮNG HẠ, COMMENVIET, HỢP SẾCH VÀ LÃO VIỆT BÉO CHỤP LƯU NIỆM CÙNG VỚI CHỊ NGA CÁC BLOGGER DIỄN ĐÀN NGOISAOBLOG VÀ... VUI SAO VUI THẾ VUI CỦA CHỊ EM HAI CHỊ EM CÔ GIÁO MỸ THUẬT TRÀ MY BLOGGER TRƯƠNG TUYỀN CÙNG CÁC BẠN CÁC BLOGGER TRÀ MY, TRƯƠNG TUYỀN, MÙA ĐÔNG, SONG HUONG, DQHUY56 HAI BẠN TRƯƠNG TUYỀN VÀ TEPTHUYLINH ANH CHÚC MỪNG HOA EM NHÂN NGÀY PHỤ NỮ 8 - 3 Em làm được một cái hoa Cô cho em mang về nhà Em nói rằng: con biếu mẹ Quà mồng tám tháng ba Quà mồng 8 tháng 3 Em làm

BẾN CÔ

Hình ảnh
        Ngày Quốc tế phụ nữ, trong khi nhiều chị em được nhận những món quà xinh xắn, những bông hồng thắm đỏ  cùng bao lời yêu thương, ngọt ngào…, không phải không có những nỗi buồn xa xót của những người không có hạnh phúc được làm vợ, làm mẹ hoặc một lẽ nào đó, phải một mình bươn chải, gắng gỏi để sống. Xin lắng lại, chia sẻ cùng họ phần nào nỗi bất hạnh ấy.       Cái bến sông gần làng thường lặng lẽ về đêm. Nhất là những đêm không gió, không trăng cuối năm. Trong cái rét căm căm của đêm mùa đông dằng dặc ấy, thỉnh thoảng lại có người đàn bà ra sông trẫm mình. Họ là những người vợ bị chồng đánh đập, hắt hủi, là những nàng dâu gặp mẹ chồng cay nghiệt…, đặc biệt là những người con gái chưa bao giờ được làm vợ, làm mẹ gặp phải nỗi oan khiên. Có lẽ vì thế mà bến sông có một tên gọi ai oán: "Bến Cô". Cái truyền thuyết mơ hồ, hư thực ấy đã ám ảnh một thời.       Bây giờ chỉ còn rất ít những nàng dâu bị hắt hủi, những người vợ hành hạ, nhưng ng