Người ơi !
Người ơi !... Người ơi! Người ở đừng về Câu ca sao quá não nề người ơi Thà không gặp thì thôi Gặp nhau đến lúc bồi hồi chia tay Nỗi lòng ai biết ai hay Thơ văn món nợ trả vay trên đời Cầm tay không nói nên lời Tự nhiên xao xuyến như thời trẻ thơ Hẹn hò câu chuyện vu vơ Biết ai còn nhớ chờ đợi nhau Thời gian lặng lẽ qua mau Người ơi, hẹn lại năm sau cùng về Vẳng nghe câu hát não nề Người ơi! Người ở mình về người ơi! [Lộc phát]