Tôi còn...


Tôi còn...

Tôi còn ít mùa thu
Hương xanh rộn rã về ru nhịp đời
Tôi còn...những lúc chơi vơi
Ngồi ôm trăng vỡ để rồi lại đau


Đánh rơi lời hẹn bên cầu
Rưng rưng ánh mắt ai mầu trăng trong...
Tôi còn...với những chiều đông
Thương về cái thuở mình không là mình


Lốc đời bầm dập mưu sinh
Trắng đen sấp ngửa nhân tình...xót xa
Thương thay cái kiếm người ta
Hư danh huyền hão sa đà lấm thân


Tôi còn...ít lửa chiều xuân
Thắp cho ấm áp tình gần nghĩ xa
Tôi còn...ta vẫn là ta
Thảnh thơi bên những khúc ca dâng đời

Tôi còn em một nụ cười
Tri âm nối những đầy vơi...tôi còn.

[Lộc phát]







Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Muốn

Mấy ý kiến với anh Đoàn Bảo Châu