Im lặng...

 


Im lặng...


Im lặng, là cách tốt nhất để nhận ra ai mới là người bên cạnh lúc ta cần. 


Không phải chỉ những vết thương chảy máu mới là đau, đôi khi những tổn thương bên trong không nhìn thấy máu mới thực sự là vết cắt chí mạng.


Sống trong ồn ả mới biết trân trọng phút giây tĩnh lặng an yên, trải qua đau thương mới cảm nhận được niềm vui sướng. 


Phải mất đi rồi mới hiểu và trân trọng được giá trị của cái đang có, cuộc đời là một sự mỉa mai đến buồn cười…


[Nga Trần] ( Góc suy ngẫm)


Chúc các bạn & Gia đình một chiều an lành, và hạnh phúc

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Mấy ý kiến với anh Đoàn Bảo Châu

Chuyện lạ như thật?