Tình lầm lỡ

 


Tình lầm lỡ


Em vừa chợt nhận ra một điều 

Suốt năm ròng tình quá nhiều kỉ niệm 

Nhưng anh ơi! Em tìm hoài chẳng thấy 

Nụ cười tươi và đáy mắt ngọt ngào 


Tình chúng mình một năm quá khổ đau 

Những giận hờn Hạ, Thu, Đông ghi dấu

Hễ gặp nhau chúng ta đều tranh đấu 

Hơn thua nhau từng câu chữ tiếng lời 


Tự lúc nào tình như thể trò chơi 

Không còn được như đôi mình chờ đợi 

Một bữa cơm khi tan tầm cơm áo 

Anh và em nắm tay dạo phố đèn 


Quên mất rồi tiếng khen ngợi đối phương 

Em đẹp nhất áo màu hoa phượng đỏ 

Anh lịch lãm chiếc sơ mi trắng đó 

Và Tết này cùng xuống ngõ chợ Xuân 


Tự lúc nào tình ta hết ân cần 

Như hiển nhiên mỗi lần ta gặp gỡ 

Tự lúc nào cảnh Xuân về rực rỡ 

Ôm lo âu gánh nặng sợ đủ điều 


Lại mùa Xuân lần nữa nhạt tiếng yêu 

Mình chia tay chúc em hạnh phúc nhiều 

Thiếu anh rồi có lẽ em sẽ hiểu 

Ngay buổi đầu tình đem biếu đã sai


[Thúy Nguyễn]…Sài Gòn 


Chúc các bạn & Gia đình một buổi sáng an lành, ấm áp 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Muốn

Chuyện lạ như thật?