Nỗi nhớ...

 


Nỗi nhớ...


Mấy hôm nay sao nhớ anh nhiều quá

Chẳng lời nào tả hết nỗi thương mong

Tình chúng mình hai đường thẳng song song

Dù đi mãi không thể nào chung đích.


Người xa à... Đêm cô đơn tĩnh mịch

Em ước gì khoảnh cách xích gần hơn

Ngọn gió thu se sắt buốt tâm hồn

Đành nuốt lệ ngậm ngùi ôm mộng lỡ.


Anh có nghe cõi lòng em nức nở

Tiếng thở dài làm rạn vỡ màn đêm

Ánh trăng khuya buồn bã ghé bên thềm

Như thấu hiểu từng nỗi niềm chất chứa.


Nỗi nhớ ơi... Đừng rập rình chi nữa...

Đeo đẳng hoài thêm cứa nát tim nhau

Ta với người đều có những khổ đau

Nên kiếp này thương nhau trong lặng lẽ...


[Thanh Nguyệt]


Chúc các bạn & Gia đình buổi sáng cuối tuần nhiều yêu thương

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Mấy ý kiến với anh Đoàn Bảo Châu

Chuyện lạ như thật?