Lá vàng rơi

 


Lá vàng rơi


Bên đường xác lá vàng rơi

Trên cao gió thổi ru hời dịu êm

Vài tia nắng nhẹ vương thềm

Hỏi nàng thu nhé còn thêm gì nào


Bồng bềnh mây lượn trên cao

Hoàng hôn đưa đẩy ta vào bến mơ

Có ai đang ở bên bờ

Chờ đò còn đứng chơ vơ giữa dòng


Lạnh lùng với ngọn thu phong

Nhìn mây nhìn nước mà lòng ngẩn ngơ

Nơi đây sương ảo phủ mờ

Hỏi nàng thu có nên thơ như đồn


Nơi này mỗi lúc hoàng hôn

Tím mây loang nhạt cho hồn miên man

Rong rêu sầu úa hoang tàn

Cỏ mềm ngấm những giọt chan sương lùa


Rung cành chiếc lá nhẹ khua

Hạt ngâu lất phất như đùa cùng ai

Hanh hao vệt nắng kéo dài

Bóng người xiêu đổ nhạt phai trên đường


Cho lòng ta phải vấn vương

Nàng thu vẫn mãi vô thường thế ư.


[Trần Kiên]


Chúc các bạn & Gia đình buổi tối an vui, ấm áp và hạnh phúc

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Muốn

Mấy ý kiến với anh Đoàn Bảo Châu