Ngó mong

 


Ngó mong


"Tôi vận rủi làm một người lãng đãng


ngó mông hoài khuất bóng của người em


sáng hôm nay đời sống thật bình yên


sao phố lại đuổi đi người yểu điệu


vườn đá tảng bàn chân em huyền diệu


in gót hồng lên lớp bụi đời tôi


là từ khi tôi hạnh phúc rong chơi


và quên lãng con thú mù phẫn nộ


Ôi phố núi đêm nay là cổ mộ


Một hàng đèn sáng lạnh cõi bi hoang…”


[Vườn Thơ]

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn