Thương một mùa hoa cuc tàn phai

 


Thuong một mùa hoa cũ tàn phai


Bỗng một ngày em buồn đến thế

Bỗng một ngày mắt mi em ướt lệ

Thương một mùa hoa cũ

Đã tàn phai.


Bỗng một ngày tâm khảm nhớ thương ai

Bằng cảm xúc thẳm sâu nơi lồng ngực

Bằng trái tim đàn bà thổn thức

Bằng ánh nhìn rất đỗi đa mang.


Nếu có thể nào chắp vá những dở dang

Chắp vá được cả những ngày đã cũ

Nếu có thể xóa đi khoảng trời quá khứ

Em cũng nguyện làm mọi việc để anh vui.


Nếu có thể đưa mình về hai kẻ lạ vậy thôi

Chưa từng nói những lời yêu tha thiết

Để cô gái sau em cùng anh bước hết

Những khung trời ngày ấy em đi.


Có lẽ cuộc đời anh đã không nhuộm buồn bởi tiếng chia ly

Không hờn trách bao tháng ngày tuyệt vọng

Người ta bảo đàn ông không được khóc

Có mấy ai cười khi hạnh phúc hóa mây bay.


Em chỉ là một thoáng mê say

Chỉ là chút ngọt ngào nơi thanh xuân từng cũ

Chỉ là một tình yêu đã từng say ngủ

Anh giấu trong sâu thẳm trái tim mình.


Đừng gọi tên em cho dẫu chỉ vô tình

Làm hai người đàn bà cùng đau thêm nữa

Một người chẳng thể nào cùng anh thề hứa

Một người cùng anh đi đến cuối con đường.


Em nhủ lòng mình cất giấu mọi nhớ thương

Đứng từ xa cầu mong anh hạnh phúc

Dẫu đôi lần nhói đau trong lồng ngực

Khi ngỡ bóng anh nơi nào đó vô tình.


Em đã yêu... Theo cách của riêng mình

Thật lặng lẽ, chẳng cồn cào gào thét

Vẫn nâng niu những thương yêu tươi đẹp

Của ngày xưa... Cho dẫu chỉ lặng thầm.


[Nghinh Nguyễn]


Chúc các bạn & Gia đình đêm ấm áp nhiều yêu thương và ngủ ngon

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn