Vu vơ

 



Vu vơ


Mùa đông 

hốc hác phố nâu 

Gió lêu lổng thổi héo nhàu hiên mưa

Ly cà phê đắng ủ ê

Nhấp môi nhón chút nắng về tìm vui.


Mùa đông 

thưa thớt hàng cây 

Lá xanh tơi tả rơi đầy lối xưa

Quán chiều tiếng nhạc vu vơ

Người ngồi chẳng biết mình chờ đợi ai.


                                                  [Phố nhỏ]



Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn