Chiếc lá mùa thu

  



Chiếc Lá Mùa Thu.


Thu vô tình chạm nổi nhớ ngày nào.

Con đường cũ ngọt ngào xưa vẫy gọi.

Những kỷ niệm khiến tim hồng buốt nhói.


Hình bóng quen đứng đợi nơi nghìn xa.

Đôi mắt cười trong sáng thật là duyên.

Mái tóc xoả hai bên bờ vai xuống.

Đong đưa gió như ru hồn vào mộng.


Em dịu dàng như giống một nàng tiên.

Trời vào thu giọt nắng cũng rất hiền.

Xen đám lá chất ưu phiền lắng lại.

Ôi ký ức ! Cho ta một khoải khắc.


Nụ hôn đầu vẫn mãi trên bờ môi.

Chiếc lá buồn cơn gió thoảng bay bay.

Ta góp nhặt những ngày xưa thân ái.

Từng con chữ ghép thơ tình khờ dại.


Còn vụn về chưa nói hết thành câu.

Hỏi bây chừ ! Người có nhớ về nhau ?

Cành hoa dại nhạc màu bên lối nhỏ.

Để tâm hồn lạc gió gởi về đâu ?


Chiếc Lá thu cởi vạt áo thay màu.

Nhộn tất cả những đau buồn rơi rụng.

Không gian vắng cô đơn càng kinh khủng.

Người đi về ta giống kẻ ngẩn ngơ.




















Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn