Sông quê

 



Sông quê


Về đi anh...

Nơi ấy miền quê

Có con sông nối đôi bờ thương nhớ

Câu ví dặm quê mình sao ngọt ngào đến thế

Để người đi xa vẫn nhớ đến nao lòng. 


Về đi anh...

Nơi ấy dòng sông

Cả tuổi thơ mình lớn lên ở đó

Dẫu xa quê vẫn luôn hoài nhung nhớ

Con đò buồn neo đậu bến bờ thương. 


Về đi anh...

Nơi một nắng hai sương

Vẫn thắm đượm nghĩa tình sau trước

Khói bếp lam chiều đơn sơ mộc mạc

Có điệu ru buồn man mác chẳng thể quên. 


Về đi anh... 

Nơi có cánh chuồn chuồn

Cắn rốn tập bơi giữa dòng nước ngọt

Bến bãi nương dâu một màu xanh biếc

Nghe tiếng sáo diều vi vút giữa trời xanh. 


Về đi anh..

Hai tiếng quê hương sao ngọt lành đến thế

Những đứa con tha phương dẫu nửa đời dâu bể

Vẫn muốn được trở về ôm lại bến sông quê... 


NH.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn