Vô đề

 


Vô đề



Tôi như cái giá đỡ đèn cầy ốm yếu, nhỏ bé trong ảnh, bao lâu nay vẫn đốt đuốc đi tìm cái Đẹp vĩnh hằng, bí ẩn của những đường cong mà Tạo Hóa đã ban cho người phụ nữ...

Và khi gặp được, tôi lại ngây ngô, đứng sững sờ ngắm vẻ Đẹp ấy như nhà thám hiểm đang chiêm ngưỡng những pho tượng kỳ bí liêu trai trong những hang động xa xưa, huyền thoại...

Thaiphienphoto.com/gallery

Nhận xét

Hợp's Blog đã nói…
Tay nâng ngọn lửa trao em
Ngọn kia anh giữ vì đêm còn dài
Xin em đừng tách làm hai
Vô Đề lửa tắt... Sớm mai úa tàn
16/08/2011 Nguyễn Đăng Minh
Hợp's Blog đã nói…
Đối diện lòng mình lúc nửa đêm
Gió xuân thoang thoảng... nhẹ lay rèm
Tay chợt ôm ghì... kìm dông bão
Nến có đôi... mà anh xa em...
30/05/2009
Hợp's Blog đã nói…
SINH NHẬT TÌNH YÊU

Tôi vẫn dậy sớm hơn
Cho một ngày đặc biệt…
Dù giờ người xa lắc
Và lòng đã đổi thay!

Ngơ ngẩn vạt gió lay
Ngỡ người về bất chợt…
Nắng hong vàng nuối tiếc
Xuống phố tìm bàn chân.

Tôi với đêm lặng nhìn
Ngọn nến hồng không tắt
Người ơi, ngày sinh nhật
Thắp thầm một niềm tin

LƯƠNG ĐÌNH KHOA
28/01/2008 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
Hợp's Blog đã nói…
MỘT MÌNH

Luênh loang sắc lửa hồng
Ngọn nến nhớ ai
Đốt lòng mòn mỏi,
Cháy lòng chờ đợi!
Con đường hút xa…
Người đi không về.

Đêm,
Sau những cuộc tình…
Với gió
Với mây,
Trăng tàn
Cô quạnh
Căn buồng
Hoang lạnh
Mơ…

Mưa
Len vào nỗi nhớ
Buốt giá tim đêm!
Đêm
Tự tình
Thiếu phụ
Một mình!

Con đường hút xa
Người đi không về,
Đêm dài lê thê…

LƯƠNG ĐÌNH KHOA
28/01/2008 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
Hợp's Blog đã nói…
NẾN

Hao gầy từng giọt đêm sâu
Thắp lên ngọn lửa chờ nhau tháng ngày…

Giấc mơ mỏng mảnh gió lay
Ngỡ vô tình để mắt cay nỗi niềm!

Âm thầm lại sáng ấm lên,
Niềm tin dai dẳng bên thềm chờ nhau!

Có người ngồi suốt đêm thâu
Đếm từng giọt nến nhỏ đau hồn mình!

Lênh đênh ơi một cái tình,
Cô đơn bóng nến chênh vênh nỗi đời!

LƯƠNG ĐÌNH KHOA
28/01/2008 LƯƠNG ĐÌNH KHOA

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn