Vầng trăng

 


Vầng trăng... 


Có một nửa vầng trăng 

Cô đơn một góc phố 

Như một con thuyền nhỏ 

Lạc giữa trời mênh mang 


Có ngọn gió lang thang  

Thổi qua miền nỗi nhớ 

G ió oằn mình trăn trở 

Lặng lẽ trôi về đâu 


Có một giọt mưa ngâu 

Đậu trên bờ mi nhỏ 

Chở nỗi buồn muôn thuở  

Rơi nhẹ chạm bờ môi 


Có hạt nắng chơi vơi  

Mong manh như chiếc lá 

Lá gồng mình nghiêng ngả 

Sấp ngửa rồi bương rơi 


Có nỗi buồn xa xôi 

Trôi qua miền ký ức 

Giấu bao điều thổ thức  

Đắm chìm trong trái tim 


Có một sự lặng im 

Gọi là dấu chấm hết 

Không còn đau mệt mỏi 

Lặng lẽ lặng lẽ xa 


Có một chuyện hôm qua 

Giờ đã là dĩ vãng


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Muốn

Chuyện lạ như thật?