Mùa lá vỡ nhớ em

 


Nhớ em mùa lá vỡ 

Anh vô tình ngang qua mùa lá vỡ 

Chợt nhớ em đến se thắt cõi lòng 

Phố vẫn thế mặc trâm tư muôn thuở 

Hun hút dài từ độ ấy chia ly 


Hàng cây già vẫn đứng lặng từ khi 

Mình bỏ lại một mùa thương chưa ngỏ 

Gió vẫn thổi mùa qua mùa hút gió 

Lá vẫn rơi sao em vẫn chưa về ? 


Anh vô tình khi bất chợt đưa chân 

Ngang miền cũ nghe mùa về lá vỡ 

Yêu thương ơi ! Ta không hề ngóng đợi 

Sao ngày xưa cứ theo gió quay về ? 


Nơi chốn cũ đếm từng mùa lá vỡ 

Bàn tay 🖐 run ve vuốt kỷ niệm xưa 

Lòng thầm nhủ từng mùa đi ngang phố 

Một bàn tay 🖐 lại nắm lấy bàn tay 🖐 


Ai đâu biết chân hờ trên phố 

Bật chợt chiều mùa lá rụng ùa sang.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn