Bông hoa gạo cuối cùng
Bông hoa gạo cuối cùng
Ta chẳng thể cùng cafe dạo phố
Hay nhẩn nha ly trà đá mỗi chiều
Bao ánh mắt hướng về nơi xa thẳm
Tới khi nào đời mới hết liêu xiêu.
Ta chẳng hẹn hò đôi tay nắm
Bởi cách xa dường như đã quen dần
Con tim như đã chừng thôi xao xuyến
Ánh mắt buồn bao vạt sóng trào dâng.
Ta chẳng dám môi hôn nồng ấm
Thôi khát khao trong sâu thẳm ngọt ngào
Nghe tiếng thu sầu muôn mặn mà
Con sóng buồn cuồn cuộn với bão giông.
Tim ta như ❤ như chết khi ân tình nhòa nhạt
Nửa hồn ta như rã nát hoang tàn
Chiều đưa gió lang thang về chốn cũ
Lối xưa giờ bụi phủ với hoang tàn.
Ôm gối mộng chan chan cơn hồ điệp
Tỉnh giấc nồng còn nuối tiếc mơ hoa
Giơ tay với chút dư âm còn lại
Đâu còn gì ngoài sắc gạo vời xa.
[nguoivotinh]
Nhận xét