Chuyện hai người

 


Chuyện hai người

 

Có hai người yêu nhau

Đau nỗi đau nhân thế

Giữa cuộc đời dâu bể

Thương chia đều cho nhau

 

Có hai người lâu lâu

Lại buồn như lá úa

Mà cuộc đời hai đứa

Là hai mùa đông sang

 

Có hai người lang thang

Con thuyền không bến đậu

Ngẩn ngơ cánh buôm nâu

Trôi xuôi về biển cả

 

Hai con người đầy đọa

Giữa khổ đau cuộc đời

Cứ dở khóc dở cười

Với bao điều miệng tiếng

 

Cuộc đời không thấy đến

Chỉ tháng ngày ra đi

Họ ôm mối tình si

Để chờ ngày kết trái

 

Như con đò không lái

Giữa nước sông bềnh bồng

Có một người tìm chồng

Bên một người tìm vợ

 

Bao nhiêu là công nợ

Giăng mắc giữa lòng nhau

Những con sóng bạc đầu

Con thuyền nan tơi tả

 

Bao nhiêu là vất vả

Bao nhiêu là gian nan

Mà phận gái hồng nhan

Bị buộc vào duyên số

 

Bao nhiêu là cắc cớ

Bao nhiêu là dang dở

Bao nhiêu là trái ngang

Bao nhiêu là giận hờn

 

Bao nhiêu là lận đận

Bao nhiêu là long đong

Bao nhiêu là chờ mong

Với bao nhiêu thương nhớ

 

Những canh khuya vò võ

Những tháng ngày bang khuâng

Hai người dẫu đau lòng

Mà không sao quên được

 

Suốt chiều dài đất nước

Họ đã đi đến cùng

Mà chẳng chỗ một dừng

Cứ bủa vây năm tháng

 

Bao nhiêu là ngao ngán

Bao nhiêu là chán chê

Bao nhiêu là tái tê

Bao nhiêu là sợ hãi

 

Cứ mong thuyền mát mái

Cứ muốn đời thong dong

Họ chẳng muôn bão giông

Chỉ mong ngày đoàn tụ

 

Họ như người lữ thứ

Lang thang giữa cuộc đời

Đi khắp mọi nơi nơi

Xây căn nhà hạnh phúc

 

Vậy mà đời trong đục

Chẳng có chỗ dung thân

Họ ở trong nhân quần

Với những lời trách cứ

 

Cả hai người thương nhớ

Một tình yêu nồng nàn

Một người đã đa đoan

Lại một người ngang trái

 

Biết đâu là khờ dại

Biết đâu là khôn ngoan

Cuộc đời cứ xốn xang

Những lẽ đời đơn giản

 

Những con thuyền mắc cạn

Hai người chia tay nhau

Mà lòng đầy nỗi đau

Mãi muôn đời thương nhớ

 [Thi Ân]

 



Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Muốn

Mấy ý kiến với anh Đoàn Bảo Châu