Chiều xuân



Chiều xuân
 Mưa chiều ngớt hạt nắng xiêu
 Đường trần dang dở tình yêu nhỡ nhàng Hương rừng lan thoảng bay sang
Thơm vương ngõ nhỏ mơ màng lối thơ
Thẹn thùng em đứng đợi chờ
Nghiêng nghiêng bóng đổ tím bờ tre xanh
 Dịu dàng một tiếng gọi
 - Anh !
 Chiều xuân gió nín Đời dành cho nhau...
 Thơ : Nguyễn Phú Cờ
 Ảnh : Văn Lưu Nguyễn

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn