Thôi đành





Chồn chân...đường vẫn vợi xa
Bơ vơ lạc giữa người va đập người
Nhặt về đắng đót nụ cười
Buông sầu thả hết những lời đầu môi

Câu thơ rơi xuống vành môi
Thành dòng lục bát luân hồi tìm nhau
Nhân duyên tiền kiếp nhạt nhàu
Khó lòng dò khúc nông sâu...thôi đành!

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn