Miền cực lạc





Anh trở về tìm lại chút bình yên
Nơi thế giới chỉ có miền cực lạc.
Không sợ bồ, cũng chẳng có chông chênh.
Ở nơi ấy chỉ có suối ân tình.
Anh đi chẳng một lời từ biệt.
Chút ân tình của tất cả chi ân.
Giọng anh hát và chưa một lần gặp mặt.
Vẫn thấy lòng đau và sẽ thật tình người.
Ở nơi ấy chắc lòng anh cũng biết.
Lơ lửng giọt buồn, lãng đãng tình anh.
Ngày mai dậy- khi anh đã bình yên.
Và có lúc anh về - nhìn nhân thế.
Sẽ thấy niềm đau , thê thái với ân tình.


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn