Lối quen tìm lại người xua




Đường xưa bay mỏi  cánh chim
Nguôi ngoai hoài niệm đắm chìm mộng mơ
Lối quen tìm lại vần thơ
Mà trong day dứt dại khờ bao phen
Kỷ Niệm xưa chạm bước
Nỗi lòng nặng trĩu Mãi tin cho Người
Dù cho yêu ghét người ơi
Cả trong im lặng vẫn tươi nét hồng
Niềm tin biết có hay không
Em như dòng sông về nguồn
Thời gian đong đếm thiệt hơn
Vẫn vô tư để tâm hồn thơ hay
Nỗi buồn rơi xuống chiều nay
Cho thơ thổn thức cho đầy lối quen.
[ Hồn xưa]

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn