Nợ thơ





Đời ta mang nợ rất kỳ
Bao thơ bạn tặng cất đi để dành
Nợ hơn cả nợ ba sinh
Bao giờ trả hết để mình hiểu ta
Nợ nhiều mái tóc phôi pha
Trải hồn ngồi “véo” thơ ra trả dần

[Tản mạn thơ]

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn