Cánh cửa




Hiền bạn tôi là kiến trúc sư. Hôm nọ, có dịp đến thăm anh, câu chuyện rôm rả cho đến khi chúng tôi tình cờ bước ngang qua phòng anh. A, cửa đẩy ngang! Giống như những ngôi nhà Nhật Bản và Hà Quốc. Vì phòng riêng là thế giới riêng ! Chỉ bạn thân lắm mới bước vào đây. Anh muốn họ cảm nhận cân bằng: Anh yêu quý họ và cũng mong nhận lại sự quan tâm từ họ.

Rất nhiều cửa sổ được đẩy ra. Ở đó, nắng sẽ ùa vào. Tôi tròn mắt vì không hiểu ! Anh bật cười. Người ta không để ý, nhưng đôi khi đôi khi chỉ nhìn cánh cửa là biết tính cách của chủ nhà. Không phải ngẫu nhiên mà đa phần cửa chính đều được mở vào trong để nhận  trở ngại về phần mình, tránh cản trở cho người đi bên ngoài. Thế nhưng cửa sổ thì lại khác. Rất nhiều cửa sổ được đẩy ra. Ở đó, nắng sẽ ùa vào. Gió sẽ ùa vào. Những tiếng chim buổi sớm mai ríu rít sẽ ùa vào. Anh thường e dè khi bước vào một căn phòng cửa sổ im ỉm đóng hoặc cửa chính mở theo hướng…chỉ nghĩ đến mình !

Bây giờ tôi đã hiểu vì sao ngôi nhà nhỏ của Hiền lại thu hút đông bạn bè đến vậy. Một cánh cửa gỗ xinh xinh được kéo vào hiền lành và nhã nhặn. Những ô cửa sổ không bao giờ khép để bạn bè lúc thích có thể thò đầu ra ngắm khoảng sân xanh mát màu cây. Và còn vì một cánh cửa đẩy ngang trong phòng riêng: Ở đó có sự cảm thông, gắn bó thiêng liêng từ hai phía sẽ khiến người ta bình yên và hạnh phúc.

[Góc quà tặng cuộc sống]

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn