Giá trị vĩ đại của một tai nạn




Tháng 12 năm 1914, phòng thí nghiệm của nhà bác học Thomas Edison bị thiêu rụi hoàn toàn trong một trận hỏa hoạn. Ngọn lửa đã thiêu rụi nhiều công trình tâm huyết của Edison.

Khi đám cháy vẫn chưa được dập tắt, Charles, cậu con trai của Edison, hốt hoảng lùng sục, tìm kiếm cha mình giữa đống đổ nát mịt mù khói. Cuối cùng, cậu cũng tìm thấy Edison, rất bình tĩnh, đang quan sát cảnh tượng xung quanh. Gương mặt ông đỏ bừng phản chiếu hình ảnh đám cháy, mái tóc bạc trắng bay phất phơ trong gió.

“Tôi nhìn cha mà tim đau nhói” Charles kể. “Cha tôi đã 67 tuổi, không còn trẻ nữa để bắt đầu lại khi mọi thứ đều cháy theo ngọn lửa”. Khi trông thấy tôi, cha hét to: Charles, mẹ con đâu?”. Khi tôi bảo rằng tôi không biết, ông nói, “Đi tìm và đưa mẹ con đến đây ngay. Mẹ con sẽ không bao giờ có dịp chứng kiến cảnh này trong cuộc đời một lần nữa đâu”.

Sáng hôm sau, Edison nhìn đống hoang tàn và bảo: “Tai nạn này đã mang đến cho ta một giá trị vĩ đại. Mọi lỗi lầm chúng ta gây ra đều bị xóa sổ hoàn toàn. Cảm ơn Thượng Đế. Gờ đây, chúng ta có thể bắt đầu lại”. Ba tuần sau đám cháy, Edison cho ra đời chiếc máy hát đĩa đầu tiên.
[Góc quà tặng cuộc sống]
Nhưng nụ hồng tình yêu làm đẹp vườn đời.

[Lord Byron]

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Muốn

Chuyện lạ như thật?