Adam




Sau khi phẫu thuật tim lần thứ hai tại  bệnh viện nhi ở Western Ontario, Kelly-con gái sáu tuổi của tôi-chuyển từ khu chăm sóc đặc biệt đến tầng điều trị chung với những bệnh nhân khác. Kelly ở cùng phòng với những bệnh nhân ung thư.

Ở phòng bên cạnh, cậu bé sau tuổi Adam đang phải chống chọi với căn bệnh bạch cầu. Mỗi tháng. Adam đều phải đến bệnh viện để điều trị bằng hóa trị. Trong thời gian đó, hằng ngày Adam thường đến phòng Kelly chơi, đẩy theo cả túi đựng thuốc của mình. Bất chấp đau đớn, Adam lúc nào cũng mỉm cười và vui vẻ với mọi người.

Vào ngày xuất viện của Kelly, tôi cảm thấy mệt và lo lắng cho con bé. Khi tôi đang đứng nhìn trời mưa bên cửa sổ thì Adam đến phòng chơi như thường lệ. Tôi nói với cậu bé rằng hôm nay là một ngày vô cùng buồn chán. Với nụ cười tươi tắn luôn trên môi, Adam quay lại nhìn tôi và vui vẻ trả lời: “Đối với cháu, ngày nào cũng đẹp cả!”.

Kể từ hôm đó, tôi không bao giờ có thêm ngày buồn chán nữa. Ngay cả những ngày xám xịt nhất cũng đem lại cho tôi cảm giác vui tươi, dễ chịu khi nhớ đến câu nói của cậu bé can đảm sau tuổi tên Adam.


[Góc quà tặng cuộc sống]


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn