Không bao giờ gục ngã




Khi còn nhỏ, Mary Groda mắc chứng chậm phát triển. Cô gặp khó khăn khi đọc và viết. Khi mới lớn, cô bị cho là “kẻ bất trị” và bị giam hai năm trong trại cải tạo. Thật kỳ lạ, chính tại nơi đây, Mary bắt đầu học suốt 16 tiếng mỗi ngày. Sự nỗ lực của cô đã được đền đáp bằng tốt nghiệp Trung học.

Thế nhưng bất hạnh vẫn tiếp tục đến Mary. Sau khi rời trại cải tạo, cô mang thai mà không nhận được sự trợ giúp nào. Hai năm sau, lần mang thai thứ hai khiến cô bị một cơn đột quỵ và có thể bị mất hẳn khả năng đọc và viết mà khó khăn lắm cô mới có được…Với sự trợ giúp của cha, Mary đã chiến đấu chống lại bệnh tật, giành lại những gì đã mất. Để thoát khỏi bước đường cùng, cô nhận nuôi bảy đứa trẻ. Cùng thời gian đó, cô bắt đầu học tại một trường cao đẳng cộng đồng. Khi hoàn thành khóa học, cô nộp đơn và được chấp nhận vào học tại trường Y khoa Albany.

Mùa xuân năm 1984 tại Oregon, Mary Groda Lewis – giờ đây đã lập gia đình- bước lên sân khấu nhận tấm bằng tốt nghiệp. Tấm bằng đã cho cả thế giới biết rằng : Nơi đây, có một người dám ước mơ giấc mơ tưởng chừng không thể, người đã khẳng định với tất cả chúng ta về những khả năng tuyệt diệu mà con người có thể làm được. Nơi đây, người đang hiên ngang ngẩng cao đầu chính là Mary Groda Lewis, tiến sĩ y khoa.

[Góc quà tặng cuộc sống]
Nếu tôi nhìn được xa hơn những người khác, ấy là vì tôi đứng trên vai các vĩ nhân.

[Lsaac Newton]






Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn