Ai cũng có thể bay
Có một cậu bé sống trong trại mồ côi từ nhỏ. Cậu né
luôn luôn ước mơ rằng mình có thể bay như những chú chim. Mọi lời giải thích đều
chẳng có nghĩa lý gì với cậu bé.
Một cậu bé khác bị liệt từ nhỏ, ước mơ duy nhất của cậu
là có đi đứng và chạy được giống các cậu bé khác. Cậu bé cũng luôn hỏi bố mình
lý do tại sao cậu không thể đi được bình thường.
Một hôm, cậu bé ở trại trẻ mồ côi được ra ngoài chơi.
Cậu ta đến công viên và nhìn thấy cậu bé liệt đang chơi trong hố cát. Cậu bé chạy
lại đấy hỏi xem cậu kia đã bao giờ mơ ước được bay chưa. “Tớ chưa bao giờ mơ
như thế”, cậu bé bị liệt trả lời, “nhưng tớ luôn ước rằng tớ có thể đi lại bình thường như cậu”.
Tớ xin lỗi, chuyện của cậu thật đáng buồn. Này, chúng
ta có thể làm bạn với nhau được chứ ?”. Và hai đứa làm bạn với nhau. Một lần, cậu
bé mồ côi nói với cậu bé kia hãy ngồi lên lưng mình, rồi cậu cõng bạn chạy ! Giờ
thì cậu bé bị liệt có thể đi và chạy như những đứa trẻ khác như cậu vẫn thường
mơ ước.
Cậu bé muốn được bay càng chạy nhanh hơn nữa dù mặt cậu
bé đỏ bừng và áo ướt sũng mồ hôi. Người cha hạnh phúc nhìn hai đứa trẻ chạy
vòng vòng quanh thảm cỏ. Cậu bé bị liệt giơ hai tay lên trời hét to: “Bố ơi !
Nhìn này, con có thể đi được rồi, con đang đi này !”.
[Góc
quà tặng cuộc sống]
Chúng
ta không bao giờ cỏ thể học được sự can đảm và kiên nhẫn nếu chỉ có niềm vui
trên thế gian này.
[Helen
Keller]
Nhận xét