Cái giá của lòng tốt




Chú bé Lula sinh ra trong một gia đình nông dân ở Brazil. Nhà nghèo, nên từ lúc mới 4 tuổi, chú đã phải đi bán đậu phộng ngoài đường, nhưng  vẫn quần áo tơi tả và thiếu ăn. Sau khi lên tiểu học, lúc đó gia đình đã dọn lên thủ đô Rio de janeiro. Mỗi khi tan học, chú bé thường đi với hai người bạn cùng lứa, đánh giầy ở đầu đường, hôm nào không có khách coi như nhịn đói.

Năm Lula 12 tuổi, vào một buổi xế chiều, có một người khách là chủ tiệm giặt là và nhuộm áo quần đến chiếu cổ, ba đứa chạy lại chào hàng. Ông chủ tiệm nhìn ba cặp mắt van xin khẩn khoản đó, không biết quyết định chọn đứa nào. Cuối cùng ông ta nói: “Ai cần tiền nhất thì tôi cho đánh giầy, và sẽ trả công 2 đồng”.

Công đánh một đôi giầy chỉ có vậy nhưng 2 đồng đúng là món tiền rất lớn, ba cặp mắt đều sáng lên. Một đứa nhỏ nói: “Từ sáng đến giờ cháu chưa được ăn gì cả, nếu không kiếm được tiền hôm nay, cháu sẽ chết đói !”. Đứa khác nói: “Nhà cháu đã hết thức ăn từ ba ngày nay, mẹ cháu lại đang ốm, cháu phải mua thức ăn cho cả nhà tối nay, nếu không thì lại bị ăn đòn”. Cậu Lula nhìn hai đồng bạc trong tay ông chủ tiệm, nghĩ ngợi một lúc, rồi nói: “Nếu cháu được ông cho kiếm 2 đồng bạc này, thì cháu sẽ chia cho hai bạn đó mỗi đứa 1 đồng !”. Và cậu đã giữ lời. Cũng vì câu nói cảm động của Lula mà người chủ tiệm giặt là đã cho cậu học việc.
[Góc quà tặng cuộc sống]

Sự thật là quý giá nhất chúng ta có. Hãy tiết kiệm nó.

[Mark Twain]

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện lạ như thật?

Muốn